(Mc 2, 1-12)
“Con Người có quyền tha tội dưới đất”
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Marcô:
Sau ít ngày, Chúa Giêsu lại trở về Capharnaum; nghe tin Người đang ở trong nhà, nhiều người tuôn đến đông đảo, đến nỗi ngoài cửa cũng không còn chỗ đứng, và Người giảng dạy họ. Người ta mang đến cho Người một kẻ bất toại do bốn người khiêng. Vì dân chúng quá đông, không thể khiêng đến gần Người được, nên họ dỡ mái nhà trên chỗ Người ngồi một lỗ to, rồi thòng chiếc chõng với người bất toại xuống. Thấy lòng tin của họ, Chúa Giêsu nói với người bất toại rằng: “Hỡi con, tội lỗi con được tha”. Lúc ấy, có một ít luật sĩ ngồi đó, họ thầm nghĩ rằng: “Sao ông này lại nói thế? Ông nói phạm thượng. Ai có quyền tha tội, nếu không phải là một mình Thiên Chúa”. Chúa Giêsu biết tâm trí họ nghĩ như vậy, liền nói với họ: “Tại sao các ông nghĩ như thế? Nói với người bất toại này: ‘Tội lỗi con được tha’ hay nói: ‘Hãy chỗi dậy vác chõng mà đi’, đàng nào dễ hơn? Nhưng (nói thế là) để các ông biết Con Người có quyền tha tội dưới đất”. – Người nói với kẻ bất toại: “Ta truyền cho con hãy chỗi dậy, vác chõng mà về nhà”. Lập tức người ấy đứng dậy, vác chõng ra đi trước mặt mọi người, khiến ai nấy sửng sốt và ngợi khen Thiên Chúa rằng: “Chúng tôi chưa từng thấy như thế bao giờ”.
Sứ điệp: Niềm tin là thái độ căn bản của của cuộc sống người Kitô hữu, và hồng ân cứu độ tùy thuộc vào mỗi người có đặt hết niềm tin nơi Chúa hay từ chối đón nhận.
1.Ghi nhớ: “Ai có quyền tha tội, ngoài một mình Thiên Chúa…” (Mc 2,7)
- Suy niệm: Các Kinh sư và Luật sĩ thời Chúa Giêsu là những thầy dạy trong dân. Họ am tường lề luật, nhưng việc giữ luật của họ còn nhiều điều phải nói. Lời của họ nghĩ trong lòng khi thấy Chúa Giêsu tha tội cho người bại liệt thật chính đáng “Ai có quyền tha tội, ngoài một mình Thiên Chúa..”. Bởi họ chưa tin nhận Chúa Giêsu là Thiên Chúa nên họ đã nghĩ như vậy. Chúa Giêsu đã cố tình làm như thế để cho họ nhận biết Ngài nhưng họ đã cứng tin. Những biến cố, những cảnh huống trong đời sống chúng ta cũng là những cơ hội cho ta nhận ra Thiên Chúa. Một áng mây bay, một bông hoa nở, một con người thánh thiện… đều là dấu chỉ để nhận ra sự hiện hữu của Thiên Chúa. Vậy ta có nhận ra sự hiện hữu của Ngài hay là chúng ta cố tình lãng quên những dấu chỉ của Chúa.
- Sống Lời Chúa : Nghe Chúa nói, nhìn những kỳ công của Chúa mà nhận ra Chúa.
- Cầu nguyện : Lạy Chúa, Chúa đã dựng nên mọi sự cho chúng con quản lý và hưởng dùng. Xin cho chúng con biết nhìn ra trong những kỳ công của Chúa là hình ảnh một Vị Thiên Chúa đầy tình thương và hay thương xót. Amen.
Cầu nguyện: Lạy Chúa Giêsu, nền văn minh kỹ thuật ngày càng tiến bộ, nhất là về lĩnh vực âm thanh và hình ảnh, con người hầu như thích cảm nhận những gì mắt thấy tai nghe. Vì thế, người ta lao vào lối sống hưởng thụ thực dụng, còn niềm tin là chuyện khó hiểu xa vời.
Nhiều lúc con cũng vậy, cứ mỗi lần đến dịp lễ trọng, nhà thờ trang hoàng rực rỡ, tâm hồn con lại cảm thấy sốt sắng, phấn khởi, tưởng như niềm tin và lòng trông cậy đã đặt trọn vẹn trong tay Chúa. Nhưng Chúa ơi, rồi dịp lễ qua đi, còn lại là chuỗi ngày sống bình thường, hằng ngày phải bon chen, phải vật lộn vất vả. Giữa những khổ đau, bên cạnh những bệnh tật và hoàn cảnh sống, con như mất niềm tin, tâm hồn chao đảo, chán nản và thất vọng. Đôi lúc con cũng tỏ thái độ như những kinh sư: không tin vào quyền năng Chúa. Tuy không dám công khai phủ nhận, nhưng con âm thầm buông xuôi cho trần gian lôi cuốn, đến nỗi không còn nhận ra lòng thương xót và quyền năng của Chúa.
Lạy Chúa, chính niềm tin mãnh liệt đã soi sáng trí khôn, giúp người ta có sáng kiến mang người bất toại đến với Chúa bằng cách bất thường từ trên mái nhà xuống. Ước gì với niềm tin, không có gì ngăn cản được con đến với Chúa, dù trong hoàn cảnh đen tối nhất.
Lạy Chúa, trước lòng tin của những người đưa kẻ bại liệt đến với Chúa, con nhận ra niềm tin mình thật nông cạn. Xin ban cho con một niềm tin đích thực, để cho dù con có bị bại liệt về vật chất, thể xác, thì niềm xác tín và lòng cậy trông vào Chúa vẫn không thay đổi. Amen.
Để lại một phản hồi
Bạn phải đăng nhập để gửi bình luận.