Lời Chúa hằng ngày (Mc 10, 28-31): Thứ Ba Tuần VIII – Mùa thường niên

Lời Chúa: Mc 10, 28-31

Khi ấy, ông Phêrô lên tiếng thưa Đức Giêsu: “Thầy coi, phần chúng con, chúng con đã bỏ mọi sự mà theo Thầy!” Ðức Giêsu đáp: “Thầy bảo thật anh em: Chẳng hề có ai bỏ nhà cửa, anh em, chị em, mẹ cha, con cái hay ruộng đất, vì Thầy và vì Tin Mừng, mà bây giờ, ngay ở đời này, lại không nhận được nhà cửa, anh em, chị em, mẹ, con hay ruộng đất, gấp trăm, cùng với sự ngược đãi, và sự sống đời đời ở đời sau. Quả thật, nhiều kẻ đứng đầu sẽ phải xuống hàng chót, còn những kẻ đứng chót sẽ được lên hàng đầu.”

Suy niệm:

Bình thường con người làm gì cũng ít nhiều nghĩ đến cái lợi cho mình.

Không lợi vật chất thì cũng lợi tinh thần.

Không lợi đời này thì cũng lợi đời sau.

Không lợi cho cá nhân mình

thì cũng lợi cho gia đình mình, tôn giáo của mình, quê hương của mình.

Con người dám hy sinh bỏ cái này để được cái kia lớn hơn.

Nếu biết giữ cho đúng mực, khuynh hướng này không phải là xấu.

Anh thanh niên giàu có đã không dám bán và cho tất cả tài sản

để nhẹ nhàng thanh thản bước theo Thầy Giêsu.

Đối với anh, cái mất ở đời này lớn quá so với cái được ở tương lai.

Ngược lại, các môn đệ đã bỏ gia đình và nghề nghiệp ổn định

để đi theo một vị Thầy không chỗ tựa đầu,

sống cuộc sống bấp bênh, vất vả, thiếu thốn.

Khi nghĩ về cuộc sống hiện tại của cả nhóm đang theo Thầy,

Phêrô đại diện anh em đặt câu hỏi:

“Phần chúng con, chúng con đã bỏ mọi sự mà theo Thầy!” (c. 28).

Vậy chúng con sẽ được gì? (x. Mt 19, 27).

Thầy Giêsu không coi thường hay gạt bỏ câu hỏi này của Phêrô.

Thầy còn muốn long trọng trả lời câu hỏi này

cho cả những người ở thế hệ kế tiếp.

Bất cứ ai vì Thầy và vì Tin Mừng

mà bỏ những điều được coi là thiết yếu đối với cuộc sống

như tương quan máu mủ: cha mẹ, anh chị em, con cái,

như phương tiện để sống và sống còn: nhà cửa, ruộng đất (c. 29),

những người ấy, ngay bây giờ, ở đời này,

sẽ được gấp trăm về những điều đã mất.

Hơn nữa, họ còn được sự sống vĩnh cửu ở đời sau (c. 30),

điều mà anh thanh niên giàu có mơ ước.

Nhưng Thầy cũng không giấu những bách hại đang chờ đợi họ.

Hẳn các môn đệ sau khi theo Chúa đã chẳng có thêm nhà đất, vợ con.

Nhưng họ đã thuộc về một cộng đoàn rộng lớn hơn gia đình xưa của họ.

Nơi cộng đoàn Kitô này, gia đình nào cũng là nhà của họ,

mảnh đất nào cũng là nơi họ gắn bó thân quen như của mình.

Và rõ ràng họ có nhiều anh chị em và con cái hơn xưa.

Hạnh phúc đến ngay từ đời này khi con tim và vòng tay rộng mở.

Hạnh phúc này chỉ là hưởng trước chút hạnh phúc đời sau.

Người kitô hữu hôm nay sống ở thế kỷ hai mươi mốt

cũng có lúc nghĩ về cái mất, cái được của việc một đời theo Giêsu.

Chúa Giêsu đòi chúng ta đặt mọi sự dưới Ngài và sau Ngài.

Điều đó kéo theo những từ bỏ đớn đau, những thập giá thầm lặng.

Theo Giêsu, chúng ta thấy mình phải bỏ thế gian với bao quyến rũ.

Theo Giêsu, chúng ta thấy mình không thể chiều theo cái tự nhiên.

Nhưng theo Giêsu, chúng ta được điều lớn hơn cả.

Đó là chính Giêsu.

Cầu nguyện:

Lạy Chúa,

khi đến với Chúa

con tháo bỏ đôi giày: những tham vọng của con

con cởi bỏ đồng hồ: thời khóa biểu của con,

con đóng lại bút viết: các quan điểm của con,

con bỏ xuống chìa khóa: sự an toàn của con,

để con được ở một mình với Ngài,

lạy Thiên Chúa duy nhất và chân thật.

Sau khi được ở với Ngài,

con sẽ xỏ giày vào

để đi theo đường của Chúa,

con sẽ đeo đồng hồ

để sống trong thời gian của Chúa,

con sẽ đeo kính vào

để nhìn thế giới của Chúa,

con sẽ mở bút ra

để viết những tư tưởng của Chúa,

con sẽ cầm chìa khóa lên

để mở những cánh cửa của Chúa.

(Graham Kings)

 Lm. Antôn Nguyễn Cao Siêu, S.J.

Hãy bình luận đầu tiên

Để lại một phản hồi