Từ ngày 24.06 đến ngày 29.06.2019 _ Phút lắng đọng Lời Chúa

24.06.2019

THỨ HAI TUẦN 12 THƯỜNG NIÊN

Sinh nhật Thánh Gioan Tẩy Giả

Lc 1,57-66.80

 

Lời Chúa:

“Cậu bé càng lớn lên thì tinh thần càng vững mạnh.” (Lc 1,80a)

Câu chuyện minh họa:

Chiều muộn, tôi đã phải dừng lại để nhường đường cho một người phụ nữ đang vội vã đẩy một chiếc xe chất đầy những túi lớn và một cô bé con. Vừa lúc, một bánh của chiếc xe đẩy bị mắt kẹt, khiến cho chiếc xe bị đổ, mấy cái túi đổ tung toé, người phụ nữ cũng bị ngã, cả cô bé con cũng rơi khỏi xe, hoảng hốt tột độ.

Đúng theo bản năng của một người làm cha, phản ứng đầu tiên của tôi là lao đến bế cô bé sốc lên vai mình, vỗ lưng để dỗ dành nó. Và cảm giác đầu tiên của tôi là ngạc nhiên khi cô bé không hề nhìn quanh tìm mẹ. Cô bé chỉ khóc và nhìn thẳng vào bức tường, cuống cuồng nắm chặt lấy áo và cổ tôi. Cô bé cũng không trả lời khi tôi nựng nịu, mà chỉ vùi mặt vào ngực tôi.

Chỉ vài dây sau, người mẹ trẻ chạy lại phía con, nhưng cô bé không chịu rời tay ra khỏi vai tôi. Tôi đành nói người mẹ cứ sắp xếp lại những chiếc túi, để tôi bế cô bé giúp.

Nghe thấy tôi vỗ về cô bé, chị bỗng nói:

– Nó chỉ có thể nghe anh nếu anh áp tai nó vào ngực anh, vì nó còn bị điếc nữa.

“Còn?”

Tôi cuối xuống nhìn vào đôi mắt xanh rất đẹp. Và tôi nhìn thấy… không gì cả. Không phản ứng. Không định hướng. Không cảm xúc. Cô bé mong manh và hoảng hốt này vừa bị mù vừa bị điếc. Cửa sổ duy nhất của cô bé để hướng ra thế giới là nhờ sự ôm ấp.

Tôi vuốt má cô bé và thấy một nụ cười yên tâm qua làn nước mắt. Tôi cù vào phía dưới cằm, cô bé cười khúc khích rồi ngả đầu vào vai tôi. Tôi cảm thấy trái tim mình như rạn nứt khi nghĩ đến cô con gái 2 tuổi rưỡi của mình – Christina. Đã hàng tháng nay tôi không kể chuyện cho nó nghe trước khi đi ngủ, vì tôi phải làm việc buổi đêm. Đã cả năm nay rồi tôi không chơi trò cù vào bụng để nó cười rộ lên thích thú. và có lẽ cũng cả tuần nay rồi tôi chỉ “Ngủ đi, bố yêu con” mà không hề ôm hay hôn Christina.

Christina!

Liệu cô bé tôi đang bế trên tay có biết rằng tôi là một người xa lạ? Và liệu cô bé có phân biệt được những người khác nhau? Liệu cô bé có biết đâu là mẹ mình và đâu là những người phụ nữ khác? Và tất cả những câu hỏi của tôi được trả lời trong một giây sau đó. Khi mẹ cô bé ôm lấy con mình thật chặt, dụi vào má và hôn lên trán cô.

Vẻ mặt cô bé đã trả lời tất cả: Tất nhiên là cô có thể nhận biết được mọi người.

Tôi đã cố gắng để không khóc khi nhìn hai mẹ con họ đi khuất sau góc phố. Có một điều tôi muốn làm ngay lập tức: Về nhà và ôm lấy bé Christina, để nó nghe được cả trái tim tôi cũng nói “Bố yêu con”.

Suy niệm:

Cuộc đời thánh Gioan Tẩy Giả gắn liền với rất nhiều những điều lạ lùng, là Vị tiền hô nhưng ngài không hề đánh bóng chính mình, cũng không dành cho mình bất cứ vinh quang nào. Ngài biết được vai trò và sứ vụ của mình là người dọn đường: “Tôi là tiếng người hô trong hoang địa. Hãy sửa đường cho thẳng để Thiên Chúa đi”.

Hôm nay chúng ta mừng lễ sinh nhật thánh Gioan Tẩy Giả để nhắc nhở bổn phận của người Kitô hữu, biết nhận ra sứ vụ của mình trong chương trình cứu độ của Thiên Chúa, noi gương thánh nhân sống và làm chứng cho Chúa giữa lòng thế giới hôm nay, để Nước Chúa được lan rộng, ý Chúa được thể hiện và danh Chúa luôn được cả sáng.

Lạy Chúa, xin cho con biết lắng nghe lời Chúa dạy bảo để mỗi ngày con mỗi lớn lên trong ân sủng Chúa.

 

 

 

 

 

25.06.2019

THỨ BA TUẦN 12 THƯỜNG NIÊN

Mt 7,6.12-14

 

Lời Chúa:

“Hãy qua cửa hẹp mà vào, vì cửa rộng và đường thênh thang thì đưa đến diệt vong, mà nhiều người lại đi qua đó.” (Mt 7,13)

Câu chuyện minh họa:

Ngày kia một giáo sư già đi chơi qua khu rừng, bên cạnh có cậu học trò cùng đi. Thình lình ông dừng chân chỉ vào bốn cây gần đó; cây thứ nhất mới ló lên khỏi mặt đất, cây thứ hai khá hơn cây thứ ba lớn hơn, cây thứ bốn đã khá to rồi. Trò hãy nhổ cây thứ nhất.

Chỉ với hai ngón tay, cậu đã nhổ dễ dàng bây giờ hãy nhổ cây thứ hai.

Cậu phải dùng cả cánh tay nhổ cây thứ ba cậu phải dùng hết sức lực hai cánh tay lay mãi mới nhổ được.

Bây giờ hãy nhổ cây thứ tư hai cánh tay ôm ghì lấy thân cây, cậu cố sức lay nhưng lá nó cũng chẳng rung rinh đó con thấy không? về các tính hư, tật xấu của ta cũng vậy, khi mới nhiễm thì dễ khử trừ nhưng nếu để chúng đâm rễ sâu trong tâm khảm, trong thân xác các con sẽ khó mà khử trừ.”

Suy niệm:

Để khử trừ những thói hư tật xấu, chúng ta cần ý thức và tránh xa những dịp tội, đừng để đến khi quá độ, chúng ta rất khó vứt nó ra khỏi, và dẫn chúng ta đến cái chết muôn đời. Vì thế, Chúa Giêsu muốn đặt ra cho mỗi người chúng ta chọn lựa bước qua cửa.

Cửa rộng, hẹp mà Chúa Giêsu muốn nói đến trong bài Tin mừng hôm nay là sự tự do của con người, con người có thể chọn lựa giữa sự thiện và sự ác, giữa sự thật và sự giả dối… Để qua được cửa hẹp, chúng ta phải bỏ mình, kiềm chế bản thân, hy sinh, nổ lực… để có thể đưa chúng ta đến với sự sống là chính Đức Kitô. Chính Ngài cũng đã chọn cho mình con đường hẹp để đến với Chúa Cha, con đường của khổ giá đã dẫn Ngài đến vinh quang phục sinh. Và ngài cũng muốn mỗi người chúng ta đi trên con đường vinh quang ấy.

Lạy Chúa, xin cho con biết chọn lựa con đường đẹp ý Chúa luôn mãi, biết dẹp bỏ những ích kỷ, ý riêng,… để mãi mãi con luôn thuộc về Chúa.

26.06.2019

THỨ TƯ TUẦN 12 THƯỜNG NIÊN

Mt 7,15-20

 

Lời Chúa:

“Cứ xem họ sinh quả nào, thì biết họ là ai.” (Mt 7,20).

Câu chuyện minh họa:

Ngày kia có một người nghèo nhặt được một cái ví, trong đó có hai trăm đồng vừa vàng vừa bạc. Nhớ lại lời Chúa, người đó muốn trả lại cái ví cho người chủ. Nhưng không biết tìm đâu ra người chủ. Người nghèo liền viết một tấm bảng kêu gọi người mất ví tìm đến nhà mình để nhận lại. Đọc được tấm bảng người mất ví tìm vào nhà người nghèo để xin nhận lại cái ví. Sau khi tra hỏi kỹ càng, người nghèo liền trao cái ví cho người chủ. Người này cảm ơn rối rít và tặng cho người nghèo hai mươi đồng, tức là mười phần trăm số tiền có trong ví, theo như qui định thời bấy giờ. Nhưng người nghèo nhất quyết không nhận món quà. Người chủ liền trao cho mười đồng, nhưng ông cũng từ chối. Cuối cùng người chủ nài nỉ ông nhận cho năm đồng, người nghèo cũng một mực không nhận. Khổ tâm vì không thể nói lên được lòng biết ơn của mình, người chủ đành ném cái ví xuống đất rồi nói như sau: “Bởi vì ông không chịu nhận cho một đồng nào, nên tôi tuyên bố là tôi cũng không hề mất một đồng nào”. Nghe thế, người nghèo đành phải nhận món quà của người giàu. Nhưng tức khắc ông đem chia sẻ tất cả cho những người nghèo khổ hơn ông.”

Suy niệm:

Các tiên tri giả dùng những chiêu dụ khôn khéo để dụ dỗ những người con Chúa đi theo họ, để rồi những người đi tìm kiếm chân lý không phân biệt được đâu là sự thật, họ bóp méo sự thật, và dần dần dẫn người ta đến chỗ xa Chúa. Các tiên tri giả này rất khéo đến nỗi người ta không nhận ra bản chất của nó và đến khi khám phá ra nó thì đã quá trễ.

Những người xưng mình là môn đệ Chúa Kitô mà đời sống không làm chứng cho thập giá của Ngài thì đã là ngôn sứ giả, là phản-Kitô rồi. Nhưng những ai là môn đệ thật sự, thì đời sống của họ sẽ trổ sinh hoa trái của Thánh Thần là “bác ái, hoan lạc, bình an, nhẫn nhục, nhân hậu, từ tâm, trung tín, hiền hoà, tiết độ” (Gl 5,22-23).

Lạy Chúa, xin cho con luôn biết kết hiệp mật thiết với Chúa để con nhận ra đâu là điều con tìm kiếm để con không lạc xa Chúa bao giờ.

 

 

 

 

 

27.06.2019

THỨ NĂM TUẦN 12 THƯỜNG NIÊN

Mt 16,13-19

 

Lời Chúa:

“Không phải bất cứ ai thưa với Thầy: ‘Lạy Chúa! Lạy Chúa!’ là được vào Nước Trời cả đâu! Nhưng chỉ ai thi hành ý muốn của Cha Thầy là Đấng ngự trên trời, mới được vào mà thôi.” (Mt 7,21)

Câu chuyện minh họa:

Đêm nọ vị mục sư đi đóng cửa nhà thờ bỗng thấy một cậu bé nằm ngủ trên hàng ghế chót. Ông đến đánh thức cậu dậy, mời cậu ra để ông đóng cửa nhà thờ. Cậu bé nài nỉ ông thương cho ngủ đỡ một đêm, nhưng ông dứt khoát từ chối. Thấy cậu cố van xin quá, ông gọi điện đến hai trung tâm, nhưng cả hai nơi đều từ chối vì hết chỗ. Thế là cậu bé phải lủi thủi đi vào đêm tối, mà chẳng biết mình sẽ đi về đâu… Về đến phòng, vị mục sư bắt đầu đọc kinh tối và Kinh Thánh như thường lệ. Hôm đó, ông đọc ngay dụ ngôn nói về người Samaritanô nhân hậu. Bỗng ông thấy cậu bé lúc nãy giống như người bị kẻ cướp, còn ông là một trong các tư tế bước qua một bên mà đi, không thương giúp người bị cướp.

Suy niệm:

Nhìn lại chính mình và tự vấn lương tâm, nhiều lúc, chúng ta cũng đã hành động như vị mục sư trên đây. Chúng ta đã từng đọc và nghe Lời Chúa, nhưng hạt giống Lời Chúa không sinh hoa kết quả gì trong cuộc sống chúng ta.

“Những ai nghe Lời Chúa mà không đem ra thực hành thì giống như người xây nhà trên cát” (Lc 6,49). Cuộc đời này quá ngắn ngủi để chúng ta xây dựng khát vọng trường cửu của mình. Cần sáng suốt nhận định những gì chóng qua và những gì có giá trị vĩnh cửu. Phải lấy Lời Chúa làm khuôn vàng thước ngọc và nền tảng vững chắc cho cuộc sống như người xây nhà trên đá.

Xin cho chúng con biết tuân giữ Lời Chúa và thi hành ý Chúa trong cuộc sống vì đó là điều đẹp ý Chúa và mang lại ơn cứu độ cho chúng con.

 

 

 

 

 

28.06.2019

THỨ SÁU TUẦN 12 THƯỜNG NIÊN

Thánh Tâm Chúa Giêsu

Lc 15,3-7

 

Lời Chúa:

“Vậy tôi nói cho các ông hay trên trời cũng thế, ai nấy sẽ vui mừng vì một người tội lỗi ăn năn sám hối…” (Lc 15,7)

Câu chuyện minh họa:

Mỗi lần Chúa hiện ra cùng thánh nữ Magarita, Chúa đều tỏ ra ý Người muốn là hàng năm dành một lễ riêng để tôn thờ Trái tim Chúa.

Tháng Sáu năm 1675, Chúa tỏ điều ấy rõ ràng hơn. Bà thánh kể lại:

“Năm 1675, đang khi tôi chầu Mình Thánh , Chúa tỏ lòng thương yêu tôi lắm, và tôi cũng thấy lòng cháy lửa kính mến Người. Người bảo tôi: ‘Con muốn tỏ lòng kính mến trả ơn Cha, thì hãy làm việc cha đã bảo con nhiều lần, vì chẳng có việc nào cha ước muốn bằng việc ấy. Cha đã quá thương yêu người ta, nhưng người ta không những chẳng báo ơn Cha, lại có nhiều kẻ bội bạc làm hư phép Mình Thánh và xúc phạm đến cha vì thế Cha muốn mỗi năm dành riêng một lễ tôn thờ Trái Tim Cha. Ngày ấy những ai có lòng mến Cha hãy rước lễ đền tội những người phạm đến Cha trong phép Mình Thánh . Cha hứa sẽ ban nhiều ơn cho những ai sốt sắng mừng và khuyên bảo người ta mừng lễ ấy‘”.

Thánh nữ Magarita đã cậy nhờ các bề trên trong giáo hội xin tòa thánh lập lễ ấy. Đức giáo hoàng Innocentê đang cai quản giáo hội, ưng nhận việc đó, nhưng người muốn để các giám mục các giáo phận lập lễ ấy trước trong giáo phận mình, rồi tòa thánh sẽ ấn định sau.

Mười năm sau, giám mục giáo phận Lyon lập lễ này trước hết. Thánh nữ Magarita vui mừng lắm .

Năm 1765, sau khi thánh nữ qua đời, các giám mục nước Pháp đã lập lễ này trong toàn quốc.

Năm 1865, tòa thánh lập lễ này cho cả hội thánh.

Năm 1888, tòa thánh nâng lễ này lên bậc lễ trọng.

Suy niệm:

Thiên Chúa yêu thương nhân loại bằng cả trái tim của Người, và chúng ta yêu mến thập giá Chúa vì trên đó chứa cả một trái tim vĩ đại của một Vì Thiên Chúa, yêu cho đến tận cùng. Đó là niềm hạnh phúc cho cả nhân loại, vì chúng ta được đón nhận một tình yêu không giới hạn, không hận thù, không lên án…

Chúa yêu con người cho đến cùng, yêu đến chết và chết trên thập giá, vì thế chúng ta được mời gọi đáp trả tình yêu ấy bằng giới luật yêu thương theo gương của Đấng đã chết vì chúng ta, mặc lấy tâm tình của Ngài. Đồng thời chúng ta cũng được mời gọi nhìn nhận con người tội lỗi của chúng ta và ăn năn sám hối để nhận lãnh ơn thứ tha.

Lạy Chúa, xin cho mỗi người chúng con nhận biết mình được Thiên Chúa yêu thương, để chúng con biết trao ban tình thương ấy cho những người khác nữa.

 

 

 

 

 

29.06.2019

THỨ BẢY TUẦN 12 THƯỜNG NIÊN

LỄ THÁNH PHÊRÔ VÀ PHAOLÔ TÔNG ĐỒ

Mt 16,13-19

 

Lời Chúa:

“Anh là Phêrô, nghĩa là Tảng Đá, trên tảng đá này, Thầy sẽ xây Hội Thánh của Thầy, và quyền lực tử thần sẽ không thắng nổi.” (Mt 16,18)

Suy niệm:

Truyện cổ Roma thường ghi lại các cuộc chiến thắng khải hoàn của các vị Hoàng đế. Sau một lần thắng trận, các vị hoàng đế thường hướng dẫn các đoàn quân tiến qua các ngã phố cho dân chúng tung hô.

Lần kia, các đường phố đều đông nghẹt. Người ta phải dựng một khán đài đặc biệt để hoàng gia có thể theo dõi cuộc diễu hành. Khi hoàng đế và quân đội tiến đến gần khán đài nơi hoàng hậu và các công chúa, hoàng tử đang chờ đợi, người ta kinh ngạc vô cùng vì vị hoàng tử nhỏ nhất đã rời khỏi khán đài và chạy vụt đến chiến xa của hoàng đế.

Những người vệ binh có trách nhiệm giữ an ninh hai bên đường đã chận hoàng tử lại. Họ giải thích cho cậu biết rằng: xa giá đang tiến lại gần chính là xa giá của hoàng đế. Không ai được phép đến gần… Vị hoàng tử nhỏ điềm nhiên trả lời: “Ngài là hoàng đế của các ông, còn đối với tôi thì ngài là cha tôi”.

Suy niệm:

Nhận biết và tuyên xưng Con Thiên Chúa là một ơn quan trọng, vì nhận biết là một trong ba yếu tố: biết, tốt và hợp để dẫn tới tình yêu. Cha ông ta thường bảo: “Vô tri bất mộ”, không biết thì không mến, chúng ta không thể mến yêu một người mà chúng ta không hề quen biết, nhưng nếu chỉ nhận biết không mà thôi thì chưa đủ, chưa trọn vẹn. Vì biết thì chưa chắc đã mến, ma quỉ nhận biết Thiên Chúa rõ ràng (Mc 3,12), nhưng chúng đâu có mến yêu Thiên Chúa.

Hẳn không ai trong chúng ta muốn nhận biết Thiên Chúa để rồi thù ghét Ngài như ma quỉ, nhưng cũng phải nhận rằng chúng ta chưa nhận biết và yêu mến Chúa cho đủ. Chúng ta cần nhận biết Thiên Chúa và đem hết tâm hồn yêu mến Chúa là Đấng đã chết vì yêu chúng ta.

Xin cho con nhận biết và tuyên xưng chỉ mình Chúa mới đem lại ơn cứu độ và giải thoát, để con yêu mến và tin kính Chúa luôn.

Têrêsa Mai An

Gp. Mỹ Tho

Hãy bình luận đầu tiên

Để lại một phản hồi