Phúc Âm Mt 13, 24-30 hoặc 24-43
“Hãy cứ để cả hai mọc lên cho đến mùa gặt”.
Cái xấu và tốt luôn đan se quấn quýt lấy nhau trong cuộc đời. Xem ra sự dữ có lúc lấn lướt cái tốt. Cái trớ trêu và nghịch lý là, trong cùng một thửa ruộng, lúa mọc lên tươi tốt nhưng vẫn có nhiều loại cỏ cùng mọc lên. Cũng như thế, tâm hồn con người cũng luôn bị giằng co bởi cái thiện và cái ác. Nhiều khi cái tốt muốn làm, nhưng con người lại không làm mà để cái xấu vươn lên, lấn áp như lời thánh Phaolô đã từng nói. Qua hình ảnh cỏ lùng, hạt cải và men, Chúa Giêsu muốn gợi lên cho nhân loại thấy cái thảm kịch của nhân loại đang xảy ra trong mọi thế hệ, nhưng thảm kịch lớn và sâu hơn Chúa Giêsu muốn gợi lên là thảm kịch của lòng người. Người ta vẫn hiểu rõ nội tâm, lòng con người như một sức mạnh của hạt cải hay như một chút men có thể làm dậy lên cả một đấu bột. Hạt cải nhỏ bé nhưng mọc lên to lớn đến nỗi chim trời có thể bay tới đậu hay núp bóng.
Hoàn toàn khác với quan niệm của một số người, đặc biệt là các Ký lục, Pharisiêu và Biệt phái, Chúa Giêsu luôn yêu thương con người, tha thứ, cảm thông với con người vì Thiên Chúa là tình yêu (1Ga 8, 10). Thiên Chúa luôn kiên nhẫn chờ đợi con người quay trở lại với Ngài. Thiên Chúa kêu mời con người cũng phải có lòng kiên nhẫn, can đảm, bao dung và lạc quan, hy vọng. Thái độ ấy phải là thái độ và cách hành xử của các môn đệ và của mọi người muốn tiếp tục chưong trình cứu rỗi của Chúa. Chúa luôn mời gọi con người phải nhẫn nhục, chịu đựng , lạc quan chờ đợi như Ngài vẫn chờ đợi.
Linh mục Giuse Nguyễn Hưng Lợi, DCCT
Thánh Kinh bằng tiếng Việt
Thánh Kinh bằng tiếng Anh
Để lại một phản hồi
Bạn phải đăng nhập để gửi bình luận.