14.12.2020
THỨ HAI TUẦN III MÙA VỌNG
Thánh Gioan Thánh giá
Mt 21,23-27
Lời Chúa:
“Phép rửa của ông Gioan bởi đâu mà có?” (Mt 21,25).
Câu chuyện minh hoạ:
Trịnh Tụ, vợ của Hoài Vương, muốn hạ tình địch của mình là một mỹ nữ, thì nói cùng nàng ra vẻ thân mật:
– Nhà vua có tính không thích người khác thở hơi vào mình, nên khi vào hầu vua thì phải giữ ý bịt mũi lại!
Mỹ nữ nghe theo: mỗi lần tới hầu vua là lấy tay bịt mũi. Nhà vua lấy làm lạ hỏi thì Trịnh Tụ mau mắn thưa:
– Người ấy sợ Đại Vương thân thể hôi hám nên mới có cử chỉ như vậy!
Vua sở liền nổi giận, truyền đem mỹ nữ ra ngoài cắt mũi đi!
Suy niệm:
Những người đứng đầu dân Do Thái rất căm ghét Đức Giêsu và họ tìm cách giết Người. Nhưng họ không dám vì sợ dân chúng. Cho nên, họ tìm cách buộc tội Người hay ít ra là giảm tầm ảnh hưởng của Người trên dân chúng. Nên các thượng tế và kỳ mục mới chất vấn Chúa Giêsu: “ông lấy quyền nào mà làm các điều ấy? Ai đã cho ông quyền ấy” (Mt 21,23). Họ hỏi Chúa không phải vì họ muốn tìm hiểu chân lý, nhưng là do lòng ganh ghét, nên lòng của họ ra chai đá, không biết đón nhận lời rao giảng của Gioan cũng như của Chúa Giêsu.
Lạy Chúa, xin giúp chúng con biết mở rộng tâm hồn bằng sự thống hối để chuẩn bị đón mừng mầu nhiệm con Chúa Giáng Sinh. Amen.
15.12.2020
THỨ BA TUẦN III MÙA VỌNG
Mt 21,28-32
Lời Chúa:
“Ông Gioan đã đến chỉ đường công chính cho các ông, mà các ông không tin ông ấy, còn những người thu thuế và những cô gái điếm lại tin” (Mt 21,32).
Câu chuyện minh hoạ:
Chuyện kể rằng có một lần Chúa Giêsu hiện ra với cha Giovani và tỏ ra yêu thương giáo xứ của ngài, vì có rất nhiều người làm đẹp lòng Chúa. Cha Giovani liền thưa với Chúa:
Lạy Chúa, đó là những lời chúc tụng ngợi khen Chúa ư?
Chúa Giêsu lắc đầu, Cha Giovani mới nói tiếp:
A, con biết họ nói những lời cảm tạ, tri ân Chúa phải không?
Cũng không đúng nữa!
Không chịu thua, cha sở Giovani nói tiếp:
Hay là những lời cầu xin Chúa ban ơn này ơn nọ cho họ?
Chúa Giêsu lắc đầu nói:
Con đoán sai cả rồi, lời cầu nguyện mà giáo dân của con đã làm cho Ta vui sướng nhất đó là: “Lạy Chúa, xin thương tha tội chúng con”.
Suy niệm:
Thấy các nhà chức trách Do Thái tự kiêu tự mãn và cố chấp không chịu tin vào lời giảng của Gioan Tẩy Giả về sứ vụ Cứu Thế của Đấng Kitô, nên Đức Giêsu dùng dụ ngôn để khiển trách và cảnh cáo họ rằng: “Những người thu thuế và những cô gái điếm vào Nước Thiên Chúa trước các ông” (Mt 24,31). Tại vì họ biết mình tội lỗi. Biết mình tội lỗi thì dễ hoán cải hơn. Và vì hoán cải nên được vào Nước Thiên Chúa.
Lạy Chúa, xin cho chúng con biết nhận ra thân phận bất toàn và tội lỗi, để chúng con chạy đến Chúa lãnh nhận tình thương và sự tha thứ của Chúa. Amen.
16.12.2020
THỨ TƯ TUẦN III MÙA VỌNG
Lc 7,19-23
Lời Chúa:
“Thầy có thật là Đấng phải đến không, hay là chúng tôi còn phải đợi ai khác?” (Lc 7,19)
Câu chuyện minh hoạ:
Vào Tuần Thánh 1980, Đài phát thanh Vienne nước Áo truyền đi một bài phỏng vấn vô cùng cảm động. Người được phỏng vấn là một nữ sinh viên đang nằm chờ cái chết đến từng ngày tại một bệnh viện ở thủ đô Áo quốc. Cô phát biểu: “Sau khi bác sĩ chẩn đoán và cho biết tôi mắc chứng sưng bạch huyết, tôi có cảm tưởng như trời sập xuống trên tôi. Tuy nhiên tôi cũng cảm thấy như Chúa muốn gởi đến cho tôi một cơ may mới. Từ hai ba năm nay tôi đã bắt đầu có một cái nhìn mới. Tôi nhận ra trong đau khổ của riêng tôi cũng như của những người chung quanh phản ảnh chính nỗi đau khổ của Chúa Giêsu chịu đóng đinh và bị bỏ rơi trên thập giá. Tôi đã tìm cách yêu thích nỗi đau khổ ấy”. Chính vì muốn chấp nhận đau khổ mà cô gái đã ghi danh vào trường Y khoa. Nằm trên giường bệnh, biết mình không còn sống bao lâu nữa, vậy mà cô vẫn cầm trên tay một cuốn sách và cây viết. Cô giải thích: “Không ai có thể nói cho tôi biết chắc 100 phần trăm là tôi sẽ không học xong hoặc tôi sẽ không bao giờ trở thành bác sĩ. Tuy nhiên vẫn luôn luôn có những phép lạ. Và riêng tôi, tôi xác tín rằng tôi phải thực thi ý Chúa nếu tôi muốn tiến tới. Đó là cách thế tôi chuẩn bị đón nhận cái chết, chuẩn bị đi vào thiên đàng. Tôi để Chúa làm việc hầu cho tất cả mọi việc trở thành tình yêu. Tất cả mọi sự, từ việc học hành của tôi cho đến những việc nhỏ mọn tôi làm cho người khác. Bởi vì tôi không làm được những việc quan trọng nữa.”
Không khỏi ngạc nhiên trước những lời phát biểu trên đây, người phóng viên liền hỏi: “Tôi đọc thấy trên gương mặt của cô niềm vui và hy vọng. Thế nhưng cô còn chờ đợi gì nơi cuộc sống này?” Cô gái mỉm cười nói: “Tôi chờ đợi mọi sự từ cuộc sống. Nhưng trên hết mọi sự là tình yêu của Chúa. Chính Ngài đã cho tôi nếm thử thiên đàng. Chỉ có như thế tôi mới đương đầu được với những đau khổ đang đè nặng trên tôi”.
Suy niệm:
Chúa Giêsu đã dùng việc làm của mình mà loan báo cho mọi người biết Người là Đấng phải đến. Người đến chữa lành bệnh tật, mở tai cho kẻ điếc, mở mắt cho kẻ mù lòa… Là môn đệ Chúa, chúng ta cần trở nên giống như Người, mang niềm vui và bình an đến những người cần đến chúng ta, vì không có lời chứng nào sống động cho bằng qua những việc làm của người Kitô hữu, nhiều người nhận ra sự hiện diện của Chúa. Thế nhưng, trong thực tế hôm nay mỗi Kitô hữu chúng ta đã làm gì để Chúa được nhận biết?
Lạy Chúa, xin cho đôi tay con biết mở ra với những mảnh đời đang cần được đỡ nâng, cho đôi chân con biết đến với những con người khốn khổ, và xin cho tâm hồn con biết mở ra với những anh chị em đang sống chung quanh con, vì con tin rằng Chúa sẽ mang an bình cho những ai mong đợi Người.
17.12.2020
THỨ NĂM TUẦN III MÙA VỌNG
Mt 1,1-17
Lời Chúa:
“Gia phả Đức Giêsu Kitô, con cháu vua Đavid, con cháu tổ phụ Apraham” (Mt 1,1)
Câu chuyện minh hoạ:
Trong một gia đình nọ có một người con bất hạnh. Lẽ ra gia đình phải thương yêu anh ta nhiều hơn vì anh là người đã gánh chịu mọi khổ đau, bất hạnh cho tất cả mọi người trong gia đình. Nhưng mọi người trong gia đình đều coi thường và ghét bỏ anh vì họ cho rằng anh luôn là người gây xui xẻo cho gia đình. Anh cam chịu nỗi đau ấy và sống tự vui bằng đời sống tin yêu và phó thác hoàn toàn cho Chúa qua đời sống cầu nguyện.
Suy niệm:
Tin Mừng thánh Matthêu giới thiệu về gia phả Đức Giêsu để nói rằng: Đức Giêsu chính là con cháu Abraham, người được Chúa chọn. Vì thế gia phả này bắt đầu với Abraham. Tuy là Con Thiên Chúa, nhưng Đức Giêsu cũng là người thật, có cha có mẹ, thuộc về một dòng họ rõ ràng: chi tộc Giuđa.
Là Kitô hữu, chúng ta được sống trong một ơn gọi, một gia đình, và được Thiên Chúa chuẩn bị từ xa, từ những con người bình thường thậm chí tội lỗi… để chúng ta suy gẫm và nhận ra Chúa luôn yêu thương con người. Và tình yêu ấy thể hiện cách trọn vẹn qua Đức Giêsu Kitô.
Lạy Chúa, xin giúp chúng con luôn ý thức sống tốt để xứng đáng với đức tin của tổ phụ chúng con là Abraham. Amen.
18.12.2020
THỨ SÁU TUẦN III MÙA VỌNG
Mt 1,18-24
Lời Chúa:
“Khi tỉnh giấc, ông Giuse làm như sứ thần Chúa dạy và đón vợ về nhà.” (Mt 1,24)
Câu chuyện minh hoạ:
Có một vị vua kia đã già cả nhưng lại không có con nối dõi tông đường, nên nhà vua đã ra lệnh mời các chàng trai trẻ đến cung vua để chọn một người làm dưỡng tử mà sau này sẽ lên ngôi cai trị. Điều kiện thật đơn giản, chỉ cần người đó biết mến Chúa và yêu mến anh em hết lòng.
Từ một vùng quê xa xôi, một chàng thanh niên cũng biết đến việc chọn này của nhà vua. Chàng muốn đến cung vua ứng thi nhưng khốn nỗi chàng chẳng có một bộ áo quần nào xứng cho buổi triều yết. Sau một thời gian dành dụm, cuối cùng chàng củng cố gắng sắm cho mình một bộ đồ tạm xứng với lối triều yết.
Đến gần hoàng cung, chàng gặp một ông lão xá lạy bên vệ đường trong bộ quần áo rách rưới. Ông lão ngửa tay xin bộ đồ chàng đang mặc.
Động lòng thương, chẳng chút ngần ngừ chàng đổi cho ông già bộ quần áo của mình.
Khi đến gần cửa thành, lòng chàng lại hoang mang chẳng biết lính canh có cho chàng vào với quần áo tả tơi như vậy không. May mắn thay chẳng một ai hạch hỏi về quần áo của chàng và khi đến trước ngai rồng chàng càng ngạc nhiên hơn nữa, vị vua đang ngồi trên ngai chính là ông già ăn xin đã được chàng giúp cho bộ quần áo. Chàng không tin vào mắt mình. Nhưng kìa, vua đang mỉm cười nhìn chàng: “Hỡi con yêu dấu, hãy đến đây, ta đang chờ con”
Chàng thanh niên đã được chọn làm dưỡng tử và làm thừa kế nhờ tấm lòng quảng đại bao dung của anh. Hôm nay thánh sử Matthêu cũng tường thuận việc Vua trời đất chọn lựa một người Cha cho mình trước khi Ngài đến ở với con người.
Suy niệm:
Theo luật Do Thái, Maria bị Giuse ném đá vì tội ngoại tình. Nhưng do lòng bao dung của Giuse, ngài đã âm thầm rút lui, không lớn tiếng và để Maria tự do quyết định. Và ngay khi ấy, thiên thần Chúa đã báo mộng để giải đáp thắc mắc cho Giuse và trao cho Giuse nhiệm vụ đặt tên cho con trẻ, nghĩa là Giuse có quyền trên con trẻ này. Giuse đã đón Maria về nhà và hết lòng yêu thương săn sóc.
Cũng vậy, trong cuộc sống, có những lúc chúng ta gặp khó khăn, thử thách kể cả căng thẳng, nhưng Thiên Chúa là đấng thấu suốt Ngài sẽ luôn bênh đỡ và nâng đỡ chúng ta. Vì thế chúng ta hãy luôn cậy trông vào lượng từ bi và lòng nhân hậu của Ngài.
Lạy Chúa, xin cho chúng con luôn biết đặt niềm tin và lòng cậy trông vào tình thương Chúa, vì Ngài luôn hướng dẫn và đồng hành với chúng con trên mọi nẻo đường.
19.12.2020
THỨ BẢY TUẦN III MÙA VỌNG
Lc 1,5-25
Lời Chúa:
“Thiên Chúa đã làm cho tôi như thế đó, khi Người thương cất nỗi hổ nhục tôi phải chịu trước mặt người đời.” (Lc 1,25)
Câu chuyện minh hoạ:
Người Nhật Bản thường kể câu chuyện như sau: Một người đàn ông nọ đi qua một cánh đồng, thình lình bị cọp đuổi… Anh ta chạy bán sống bán chết mà vẫn không tìm ra chỗ dung thân. Anh chạy mãi để rồi cuối cùng thấy mình đứng bên bờ vực thẳm. Phía sau lưng, con cọp vẫn không buông tha. Không còn biết làm gì nữa, người đàn ông phải lấy sức để đu lên một cành cây bắc qua vực thẳm. Nhìn xuống dưới thung lũng, anh ta lại thấy một con cọp khác cũng đang nằm chờ chực. Người đàn ông đáng thương chỉ còn niềm hy vọng duy nhất: đó là nằm chờ đợi cho đến khi hai thú vật mệt mỏi bỏ đi… Chờ đợi trong lo sợ vẫn là cực hình lớn lao nhất đối với con người.
Giữa lúc anh ta đang phải chiến đấu với sợ hãi và mệt mỏi, thì tình cờ bỗng có hai con chuột bỗng từ đâu xuất hiện trên chính cành cây anh đang đu vào. Hai con vật bắt đầu gặm nhấm lớp vỏ xung quanh cành cây. Bình thường, chuột là một trong những loài thú mà anh gớm ghiếc nhất vì sự dơ bẩn của nó. Tiếng kêu của nó cũng là một âm thanh làm cho lỗ tai anh khó chịu. Thế nhưng, trong cơn sợ hãi tột cùng này, người đàn ông bỗng nhìn thấy hai con chuột thật đáng yêu. Những hàm răng mũm mĩm của chúng trông dễ thương làm sao! Tiếng kêu của hai con vật cũng trở thành một âm thanh êm dịu hơn tiếng gầm thét của hai con cọp.
Giữa lúc anh đang theo dõi từng động tác của hai con chuột, thì một con chim bỗng từ đâu bay lại, thả rớt trên cành cây một trái dâu rừng. Anh đưa tay nhặt lấy trái dâu và thưởng thức hương vị ngọt ngào của trái rừng bỗng nên thơ đáng yêu lạ lùng.
Suy niệm:
Theo quan niệm của người Do Thái, vợ chồng cưới nhau mà không có con là điều bất hạnh. Hai ông bà Dacaria và Êlisabeth ngày ngày vẫn kiên nhẫn cầu xin cho mình có được một người con. Và Thiên Chúa đã lắng nghe, cất nỗi hổ nhục nơi hai ông bà. Thời gian chờ đợi quá lâu, có lẽ ông không còn tin vào việc mình sẽ có con nên khi thiên thần báo tin có vẻ ông đã không tin; vì thế, ông đã bị câm cho tới ngày Gioan chào đời.
Mỗi người chúng ta có mặt trên đời này đều nằm trong chương trình kỳ diệu của Thiên Chúa, và mỗi người mang một sứ mạng riêng. Vì thế, chúng ta cần ý thức và chu toàn trách nhiệm của mình trong niềm hy vọng, vì đối với Thiên Chúa không gì là không thể làm được.
Lạy Chúa, xin cho con luôn tin tưởng và nhận ra rằng mỗi ngày đời con đều có sự hiện diện và ơn lành của Chúa hằng ở cùng con, để con biết cất lời ca tụng Chúa trong mọi hoàn cảnh.
Têrêsa Mai An
Gp. Mỹ Tho
Để lại một phản hồi
Bạn phải đăng nhập để gửi bình luận.