Lc 17, 11 – 19
“Không thấy ai trở lại tôn vinh Thiên Chúa,
mà chỉ có người ngoại bang này”
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Luca:
Trên đường lên Giê-ru-sa-lem, Đức Giê-su đi qua biên giới giữa hai miền Sa-ma-ri và Ga-li-lê. Lúc Người vào một làng kia, thì có mười người phong hủi đón gặp Người. Họ dừng lại đằng xa và kêu lớn tiếng: “Lạy Thầy Giê-su, xin dủ lòng thương chúng tôi!”. Thấy vậy, Đức Giê-su bảo họ: “Hãy đi trình diện với các tư tế”. Đang khi đi thì họ được sạch. Một người trong bọn, thấy mình được khỏi, liền quay trở lại và lớn tiếng tôn vinh Thiên Chúa. Anh ta sấp mình dưới chân Đức Giê-su mà tạ ơn. Anh ta lại là người Sa-ma-ri. Đức Giê-su mới nói: “Không phải cả mười người đều được sạch sao? Thế thì chín người kia đâu? Sao không thấy họ trở lại tôn vinh Thiên Chúa, mà chỉ có người ngoại bang này?”. Rồi Người nói với anh ta: “Đứng dậy về đi! Lòng tin của anh đã cứu chữa anh”.
Sứ điệp: Lòng biết ơn cảm tạ Chúa xuất phát từ việc nhận ra ơn phúc Chúa ban. Không nhận ra hồng của Chúa, không những đưa đến sự vô ơn mà còn ngăn cản chúng ta đến với Chúa.
- Ghi nhớ: “Chớ thì không phải cả mười người được lành sạch sao? Còn chín người kia đâu không thấy ai trở lại tôn vinh Thiên Chúa” (Lc 17,17.18)
- Suy niệm: Chúa Giêsu như đang chờ đợi những người được cứu chữa thể hiện lòng biết ơn và tôn vinh Thiên Chúa. Nhưng có một số thì không vì họ nghĩ rằng họ có quyền đòi hỏi Chúa thi ân cho họ(những con người vô ơn). Chúa phiền trách sự vô ơn của con người, sự phiền lòng của Chúa là lời nhắc nhở cho ta ý thức trước những ơn lành mà Chúa ban cho cho ta. Mỗi giây phút là một hồng ân. Để ta biết dâng lên Chúa những lời tạ ơn và chính khi biết tạ ơn là chúng ta tiếp tục được lãnh nhận.
- Sống Lời Chúa: Một lần cám ơn là hai lần xin ơn.
- Cầu nguyện: Lạy Chúa, xin cho con luôn sống có tình có nghĩa, luôn biết ơn và trân trọng những ơn huệ mà Chúa và mọi người đã làm cho con. Amen.
Cầu nguyện: Lạy Chúa Giêsu, “quen quá hóa nhàm”; “gần chùa gọi bụt bằng anh”: đó là những thái độ làm cho con người trở nên xơ cứng khô cằn, không còn bén nhạy tinh tế với những gì xảy đến cho mình.
Mười người mù được Chúa chữa lành, thế mà chỉ có một người thấy được ơn cao trọng Chúa ban, mà người đó là người Samaria, một người bị coi thường, bị hạ giá. Con thấy những người thấp hèn, kém cỏi, có lẽ cảm nhận được ơn huệ hơn là người cao sang quyền quý.
Riêng con, nhiều lần con đã vong ân đối với Chúa, nhiều làn con không nhận ra được hồng ân và tình yêu thương Chúa đã nhận ra con. Đời sống con được tràn ngập đầy hồng ân Chúa, cả tâm hồn lẫn thể xác. Con có được sức khỏe, có một gia đình ấm cúng, con được tham dự thánh lễ, được lắng nghe Lời Chúa và rước Chúa mỗi ngày… Biết bao nhiêu điều may lành, hạnh phúc phủ ngập đời con, nhiều khi con biết được, nhưng lắm khi con quên rằng tất cả đều do Chúa ban. Thực sự con đã uống nước mà quên nguồn!
Lạy Chúa, xin Chúa tha thứ cho những vong ân bội nghĩa của con. Xin cho con nhận ra hồng ân và tình thương của Chúa, để con đến với Chúa, để con đền đáp tình yêu bao la của Chúa cho xứng đáng. Xin giúp con mỗi ngày biết dâng lên Chúa lời tạ ơn. Amen.
Để lại một phản hồi
Bạn phải đăng nhập để gửi bình luận.