Mt 10, 7-15
“Các con đã lãnh nhận nhưng không,
thì hãy cho nhưng không“
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Matthêu:
Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng các Tông đồ: Dọc đường hãy rao giảng rằng: Nước Trời đã đến gần. Anh em hãy chữa lành người đau yếu, làm cho kẻ chết sống lại, cho người phong hủi được sạch bệnh, và khử trừ ma quỷ. Anh em đã được cho không, thì cũng phải cho không như vậy. Đừng kiếm vàng bạc hay tiền giắt lưng. Đi đường, đừng mang bao bị, đừng mặc hai áo, đừng đi dép hay cầm gậy. Vì thợ thì đáng được nuôi ăn.
“Khi anh em vào bất cứ thành nào hay làng nào, thì hãy dò hỏi xem ở đó ai là người xứng đáng, và hãy ở lại đó cho đến lúc ra đi. Vào nhà nào, anh em hãy chào chúc bình an cho nhà ấy. Nếu nhà ấy xứng đáng, thì -bình an của anh em sẽ đến với họ; còn nếu nhà ấy không xứng đáng, thì bình an của anh em sẽ trở về với anh em. Nếu người ta không đón tiếp và nghe lời anh em, thì khi ra khỏi nhà hay thành ấy, anh em hãy giũ bụi chân lại. Thầy bảo thật anh em, trong Ngày phán xét, đất Xơ-đôm và Gô-mô-ra còn được xử khoan hồng hơn thành đó.
Sứ điệp: Chúa Giêsu đã sai các tông đồ đi rao giảng Tin Mừng với hai bàn tay trắng, vì Ngài muốn kẻ được sai đi luôn tin tưởng, phó thác, lệ thuộc hoàn toàn vào Chúa.
- Ghi nhớ: “Đi đường, đừng mang bao bị, đừng mặc hai áo, đừng đi giày hay cầm gậy. Vì thợ thì đáng được nuôi ăn” (Mt 10,10).
- Suy niệm: Đi vào cánh đồng truyền giáo, người môn đệ của Chúa cần sự nhẹ nhàng, thanh thoát, không bận tâm hay vương vấn quá nhiều đến vấn đề cơm áo bạc tiền. Sống tinh thần đơn sơ và phó thác vào Chúa. Sự hiện diện của người môn đệ Chúa phải là sự hiện diện của người mang sự bình an và hạnh phúc cho con người, đặc biệt là cho những người đau yếu, bệnh tật, đau khổ. Mọi ân huệ đều là của Chúa và ta được Chúa trao ban cho một cách nhưng không. Vì thế, chúng ta cũng hãy biết quảng đại mà cho đi cách nhưng không để nhờ đó mà chúng ta trở thành những chứng nhân sống động của Chúa giữa trần thế này.
- Sống Lời Chúa: Hãy mang Tin Mừng đến cho mọi người.
- Cầu nguyện: Lạy Chúa, Xin cho chúng con luôn ý thức rằng: cho thì có phúc hơn nhận để chúng con biết quảng đại và trung thành phân phát các ân ban của Chúa cho những người anh em của chúng con. Amen.
Cầu nguyện: Lạy Chúa Giêsu, khi sai các tông đồ đi rao giảng Tin Mừng, Chúa đòi hỏi họ thật gắt gao, và lệnh truyền của Chúa thật quyết liệt. Con rùng mình khi đọc lại trang Tin Mừng này. Chúa có quyền làm như thế, vì các tông đồ là kẻ được sai đi, là người có bổn phận làm điều Chúa đòi hỏi.
Ngày nay Chúa cũng sai con đi vào thế giới với tư cách người tông đồ. Chúa biết rõ con ngại ngùng nhưng Chúa không rút lại lệnh truyền. Chúa biết con do dự nhưng Chúa vẫn đòi hỏi gắt gao. Hành trang Chúa cho mang theo chỉ là hai bàn tay trắng, cùng với lòng tin tưởng, phó thác tuyệt đối vào quyền năng Chúa. Và nếu ra đi với hai bàn tay trắng, nhưng khi trở về nặng chĩu với hoa trái thành công, con cũng không dám tự mãn kể công, vì tất cả đều là ân huệ Chúa ban. Ngay cả khi ra đi với hai bàn tay trắng và trở về vẫn với bàn tay không, con cũng không mặc cảm buồn sầu, nhưng phó thác tất cả nơi Chúa. Vì thế, lạy Chúa, con không còn bận tâm đến thành công hay thất bại, nhưng chỉ quan tâm một điều duy nhất là: thực hiện điều Chúa muốn với tất cả tấm lòng nhiệt tình yêu mến.
Lạy Chúa, việc rao giảng Tin Mừng thành công không phải vì con có nhiều tiền bạc, không phải vì con có nhiều tài cán khả năng. Xin Chúa giúp con luôn biết giữ tâm hồn siêu thoát, nhẹ nhàng, trên đường phục vụ trong khiêm tốn. Xin giúp con làm tròn nhiệm vụ của mình trong gia đình, trong đoàn thể, trong giáo xứ, như một quyết tâm sống Lời Chúa dạy, như một thực hành đúng sứ mạng Chúa truyền ban. Amen.
Để lại một phản hồi
Bạn phải đăng nhập để gửi bình luận.