Chiều ngày 17/11/2025, Đức Giáo hoàng đã tiếp kiến các nhân viên ngoại giao đang phục vụ tại các Cơ quan Ngoại giao của Tòa thánh trên toàn thế giới. Các vị đại diện cho nhiều trong số 184 quốc gia có quan hệ ngoại giao với Vatican, hiện đang có mặt tại Rôma để tham dự cuộc hành hương Năm thánh và các cuộc họp tại Phủ Quốc vụ khanh Tòa thánh. Sau đây là toàn văn Việt ngữ bài Diễn văn của Đức Thánh Cha:DIỄN VĂN CỦA ĐỨC THÁNH CHA LÊÔ XIV
DÀNH CHO NHÂN VIÊN NGOẠI GIAO
TẠI CÁC CƠ QUAN NGOẠI GIAO CỦA TÒA THÁNH
Hội trường Clementine
Thứ Hai, ngày 17 tháng 11 năm 2025
Nhân Danh Cha, và Con, và Thánh Thần. Bình an ở cùng anh em!
Thưa Đức Hồng y, quý Đức cha,
Quý Linh mục thân mến!
Tôi xin bày tỏ lòng biết ơn đến Đức Hồng y Quốc vụ khanh vì những lời tốt đẹp ngài vừa dành cho tôi, cũng như đến quý Bề trên của Phủ Quốc vụ khanh, đặc biệt là vị Tổng Thư ký phụ trách các Cơ quan Đại diện Tòa thánh và đơn vị được gọi là Phân ban Thứ ba, đã tận tâm tổ chức những ngày huynh đệ, cầu nguyện và đối thoại này.
Sự hiện diện của anh em là niềm vui đặc biệt đối với tôi, vì đây là lần đầu tiên tôi được đón tiếp anh em cùng hiện diện đông đủ. Dịp gặp gỡ hôm nay mang một ý nghĩa rất quan trọng: Năm thánh Hy vọng. Giống như bao khách hành hương khác, anh em cũng đã đến Rôma, đến bên mộ Thánh Phêrô Tông đồ, để củng cố đức tin và canh tân những quyết tâm vốn gợi hứng sứ vụ của mình. Thật có thể khẳng định rằng chúng ta đã thực hiện điều này, rằng chính anh em đã cùng thực hiện điều này với toàn thể Dân Chúa; và quan trọng biết bao khi nhận ra rằng sứ vụ của anh em là với Dân Chúa, chứ không tách rời khỏi họ. Vì vậy, việc hành hương thực sự là một cách để cùng nhau bước đi với toàn thể Giáo hội. Năm thánh là cơ hội đầy quan phòng để mỗi người tái khám phá và đào sâu vẻ đẹp của ơn gọi, tức là lời mời gọi chung của chúng ta bước vào sự thánh thiện, lời mời gọi thúc đẩy chúng ta mỗi ngày trở nên những chứng nhân của Đức Kitô, Đấng là niềm hy vọng sống động cho thế giới.
Trước hết, tôi muốn cảm ơn anh em, bởi như Thánh Tông đồ nhắc nhở chúng ta (x. Pl 3,12), anh em đã không do dự trước tiếng gọi của Thầy, Đấng mời gọi chúng ta bước theo Người, từ bỏ mọi sự để mang Lời cứu độ của Tin Mừng đến tận cùng trái đất. Lời mời gọi này vang lên cách đặc biệt nơi anh em, những người được chọn để thi hành tác vụ linh mục trong các Cơ quan Đại diện Tòa thánh: một ân ban và một cam kết trở nên sự hiện diện của toàn thể Giáo hội ở mọi nơi, và cách riêng là sự chăm sóc mục vụ của Giáo hoàng, Đấng hướng dẫn Giáo hội trong đức ái.
Quả thật, sứ vụ đặc thù của anh em gian nan và do đó, sứ vụ này đòi hỏi một trái tim bừng cháy vì Thiên Chúa và rộng mở với con người; yêu cầu sự học hỏi và chuyên môn, sự từ bỏ và can cảm; đồng thời lớn lên trong sự tín thác nơi Đức Giêsu cũng như trong sự ngoan ngùy đối với Giáo hội, được biểu lộ qua sự vâng phục các Bề trên. Tại các quốc gia nơi anh em làm việc, khi gặp gỡ các dân tộc và ngôn ngữ khác nhau, xin đừng quên rằng chứng tá đầu tiên cần trao ban chính là chứng tá của những linh mục yêu mến Đức Kitô và tận tâm xây dựng Nhiệm Thể Người. Khi phục vụ các cộng đoàn Giáo hội, anh em phản ánh tình thương và sự gần gũi mà Giáo hoàng dành cho từng cộng đoàn, luôn duy trì sống động cảm thức cùng với Giáo hội (sentire cum Ecclesia). Tôi đặc biệt nghĩ đến những anh em đang trong những bối cảnh khó khăn, xung đột và nghèo đói, những nơi không thiếu những giây phút chán nản. Chính trong những gian nan ấy, hãy nhớ rằng Giáo hội nâng đỡ anh em bằng lời cầu nguyện; vì thế, hãy luôn củng cố căn tính linh mục của mình, kín múc sức mạnh từ các Bí tích, từ tình hiệp thông huynh đệ và từ sự ngoan ngùy liên lỉ với Chúa Thánh Thần.
Bằng việc nuôi dưỡng những nhân đức nhân bản được thể hiện qua lời nói và hành động hằng ngày, anh em hãy xây dựng các mối tương quan với mọi người, chống lại cám dỗ tự cô lập mình. Trái lại, hãy luôn gắn kết với nhiệm thể Giáo hội và với lịch sử của các dân tộc, cả dân tộc nơi anh em xuất thân, lẫn những dân tộc nơi anh em được sai đến. Mỗi quốc gia đều trao tặng cho anh em những truyền thống riêng để tìm hiểu, trân quý và tôn trọng, giống như người nông phu tôn trọng mảnh đất và, nhờ canh tác nó, thu hoạch hoa trái tốt lành từ công lao của mình. Vì vậy, đừng trở thành những con người xa cách, nhưng hãy là những môn đệ nhiệt thành của Đức Kitô, hòa mình vào những bối cảnh nơi anh em sống và làm việc với phong thái mang tính Tin Mừng. Thật vậy, các vị thừa sai vĩ đại nhắc nhớ chúng ta rằng hội nhập văn hóa không phải là một thái độ mang tính trình diễn dân gian nhưng phát xuất từ ước muốn dấn thân cho vùng đất và con người mà chúng ta phục vụ.
Sự thuộc về mới mẻ mà anh em trải nghiệm không phải là một sự thay thế cho những bối cảnh mang tính xã hội và giáo hội nơi anh em xuất thân. Vì thế, cần phải tiếp tục nuôi dưỡng, trong khả năng có thể, mối dây gắn bó với Giáo hội địa phương của chính mình. Khi cảm thức thuộc về này suy giảm, sự chán nản sẽ nảy sinh: lúc đó, chúng ta trở nên như cây không còn rễ. Ngược lại, nếu vẫn tiếp tục nhận nhựa sống, cây có thể được trồng ở nơi khác và vẫn sinh hoa kết trái mới.
Trong những thời khắc khó khăn mà đôi khi chúng ta phải trải qua, thật hữu ích cho chúng ta để củng cố lại động lực của mình bằng những lời, chẳng hạn như của Thánh Augustinô: “Pondus meum, amor meus” (“Tình yêu của tôi là sức nặng của tôi”) (Tự thú XIII, 9). Ngay cả ngôn sứ Êlia vĩ đại cũng đã từng có lúc nghĩ rằng mọi công lao của mình trở nên vô ích. Thế nhưng, Chúa đã nâng ông dậy, chỉ cho ông một đích đến chắc chắn và một con đường an toàn để bước đi (x. 1 V 19,1-18). Anh em thân mến, mỗi ngày hãy bước lên ngọn Horeb nội tâm của chính mình, nơi Thần Khí của Thiên Chúa cất tiếng nói với tâm hồn anh em. Trong mỗi Cơ quan Đại diện Tòa thánh đều có một nhà nguyện, trung tâm đích thực của ngôi nhà anh em, nơi hằng ngày, cùng với Đức Sứ thần, các tu sĩ và cộng tác viên, anh em cử hành Thánh Thể, dâng lên Chúa lời ngợi khen và khẩn cầu. Chớ gì ánh sáng từ Nhà Tạm xua đi những bóng tối và lo âu, soi chiếu lộ trình anh em đang bước đi. Như thế, lời của Chúa Giêsu được nên trọn: anh em là muối cho đời và ánh sáng cho trần gian (x. Mt 5,13-14). Khi gìn giữ phép lạ của ân sủng này, hãy trở nên những người hành hương của hy vọng, đặc biệt ở những nơi người dân đang thiếu vắng công lý và hòa bình.
Tôi hy vọng rằng những ngày sống trong tinh thần huynh đệ và cầu nguyện này có thể tăng cường đời sống thiêng liêng của anh em và giúp anh em nhiệt tâm heo đuổi sứ mạng mà Giáo hội đã trao phó cho anh em. Xin chuyển giúp tôi lời chào thăm đến các vị Trưởng Phái bộ mà anh em cộng tác và những vị mà anh em đã có dịp gặp gỡ vào tháng Sáu vừa qua, cũng như đến thân quyến của anh em. Tôi phó thác tất cả anh em cho sự chở che của hai Thánh Tông đồ Phêrô và Phaolô, nhờ lời chuyển cầu của Đức Trinh Nữ Maria, Mẹ Giáo hội, và tôi ưu ái ban phép lành cho anh em. Xin chân thành cảm ơn.
Nt. Anna Ngọc Diệp, OP
Dòng Đa Minh Thánh Tâm
Chuyển ngữ từ: vatican.va