Suy niệm Lời Chúa mỗi ngày : Chúa Nhật XV TN: 14.07.2024 (Mc 6, 7 – 13) 

   Mc 6, 7 – 13

“Người bắt đầu sai các ông đi”

Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Marcô:

      Khi ấy, Chúa Giêsu gọi mười hai tông đồ và sai từng hai người đi, Người ban cho các ông có quyền trên các thần ô uế. Và Người truyền các ông đi đường đừng mang gì, ngoài cây gậy, không mang bị mang bánh, không mang tiền trong túi, nhưng chân đi dép, và đừng mặc hai áo. Người lại bảo: “Đến đâu, các con vào nhà nào, thì ở lại đó cho đến khi ra đi. Ai không đón tiếp các con, cũng không nghe lời các con, thì hãy ra khỏi đó, phủi bụi chân để làm chứng tố cáo họ”. Các ông ra đi rao giảng sự thống hối. Các ông trừ nhiều quỷ, xức dầu chữa lành nhiều bệnh nhân. 

Sứ điệp:  Tông đồ là người được Chúa sai đi, được giao nhiêm vụ rao giảng ơn cứu độ.

1.Ghi nhớ: “Khi ấy Chúa Giêsu gọi mười hai Tông đồ và sai từng hai người đi” (Mc 6,7).

2.Suy niệm:  Chúa sai từng hai người đi là để cộng tác và giúp đỡ nhau, biểu lộ tinh thần liên đới và hiệp nhất của người tông đồ. Đồng thời, sự hiệp nhất cũng để làm chứng tích sống động về điều họ rao giảng, là cộng đoàn huynh đệ yêu thương. Người ta cứ thấy dấu yêu thương mà biết họ là môn đệ của Chúa Kitô. Chúa dặn dò các ông khi đi truyền giáo “đừng mang gì” nghĩa là từ bỏ mọi dính bén, để hoàn toàn phó thác cho Chúa quan phòng. Lời nầy cũng nhắn nhủ chúng ta hôm nay cũng phải biết từ bỏ những gì cản trở cho việc tông đồ truyền giáo của mình.

3.Sống Lời Chúa:  Cầu nguyện, hy sinh, thăm viếng bệnh nhân là những phương thế truyền giáo trong tầm tay mỗi người tín hữu.

4.Lời nguyện:  Lạy Chúa, xin cho con biết tận dụng những hy sinh âm thầm từng ngày cầu nguyện cho việc loan báo Tin Mừng. Amen.

Cầu nguyện:  Lạy Chúa, Chúa đã dựng nên thế giới và dựng nên con. Con thật nhỏ bé giữa vũ trụ mênh mông rộng lớn này. Ai cũng có một mảnh đời riêng, một khoảng hẹp riêng cho đời mình. Dù không là gì so với vô tận không gian, con vẫn biết rằng Chúa không bỏ quên mỗi mộ người trong chúng con. Đàng khác, dù con có muốn lẩn trốn vào góc quên lãng, muốn cuộn mình vào trong lớp vỏ lặng câm, vì mặc cảm nhỏ nhoi hèn kém, thì con vẫn không thể tránh khỏi cái nhìn yêu thương của Chúa.

     Chúa đã sai các tông đồ đến với chúng con, gọi chúng con bước ra khỏi vỏ bọc của mình, khiến trái tim khép kín phải mở cửa nhảy mừng, khiến môi miệng lặng câm phải cất vang lời hát, và khiến mọi khao khát được no thỏa niềm vui. Các mục tử chính là sự hiện diện sống động của Chúa giữa đàn chiên, là những người được Chúa sai đến tới mọi ngõ ngách của thế giới này. Qua cac ngài, chính con cũng được sai đi để đến với anh em mình, nhìn vào mắt nhau để nói lời yêu thương, cầm tay nhau mà sánh bước về Nước Chúa. Như vậy, con sẽ chìm lặng trong sự hủy diệt nếu con quay mặt làm ngơ trước sự săn sóc của Chúa. Trái lại, khoảng hẹp đời con sẽ rộng mở thênh thang nếu con đón lấy ánh lửa yêu thương Chúa gửi đến với con.

     Lạy Chúa, con mong sao được là ngọn lửa thắp lên từ lửa tình yêu của Chúa, và được sai đi để thắp sáng cuộc đời anh em, biến những khoảnh khắc thành vĩnh cữu, biến những vui buồn mau qua thành hạnh phúc đời đời. Xin Chúa chúc lành cho ý nguyện của con. Amen.