Không tự mình nói (24/04/2024 Thứ Tư Tuần IV Phục Sinh)

Lạy Chúa, xin nhận lấy trọn cả tự do, trí nhớ, trí hiểu, và trọn cả ý muốn của con, cùng hết thảy những gì con có, và những gì thuộc về con.

Bài Ðọc I: Cv 12, 24 – 13,5a

“Hãy dành Saolô và Barnaba riêng cho Ta”.

Trích sách Tông đồ Công vụ.

Trong những ngày ấy, lời Chúa được lan rộng và tiến triển. Nhưng Barnaba và Saolô, sau khi hoàn tất sứ mạng, đã rời Giêrusalem, đem theo Gioan cũng gọi là Marcô.

Bấy giờ trong Hội Thánh Antiôkia có những tiên tri và tiến sĩ, trong số đó có Barnaba, Simon cũng gọi là Nigê, Luxiô người thành Xyrênê, Manahê bạn của vua Hêrôđê lúc còn thơ ấu, và Saolô. Ðang khi các ông làm việc thờ phượng Chúa và ăn chay, thì Thánh Thần phán bảo các ông rằng: “Hãy để riêng Saolô và Barnaba cho Ta, để làm công việc mà Ta đã chỉ định”. Vậy sau khi ăn chay cầu nguyện, họ đặt tay trên hai ông và tiễn đưa hai ông lên đường.

Ðược Thánh Thần sai đi, hai ông xuống Xêlêucia, rồi từ đó vượt biển sang Cyprô. Khi đến Salamina, hai ông rao giảng lời Chúa trong các hội đường Do Thái.

Ðó là lời Chúa.

Ðáp Ca: Tv 66, 2-3. 5. 6 và 8

Ðáp: Chư dân, hãy ca tụng Ngài, thân lạy Chúa, hết thảy chư dân hãy ca tụng Ngài.

Xướng: 1) Xin Thiên Chúa xót thương và chúc phúc lành cho chúng con, xin chiếu giãi trên chúng con ánh sáng tôn nhan Chúa, để trên địa cầu người ta nhìn biết đường lối của Ngài, cho chư dân thiên hạ được biết rõ ơn Ngài cứu độ.

Ðáp: Chư dân, hãy ca tụng Ngài, thân lạy Chúa, hết thảy chư dân hãy ca tụng Ngài.

2) Các dân tộc hãy vui mừng hoan hỉ, vì Ngài công bình cai trị chư dân, và Ngài cai quản các nước địa cầu.

Ðáp: Chư dân, hãy ca tụng Ngài, thân lạy Chúa, hết thảy chư dân hãy ca tụng Ngài.

3) Chư dân, hãy ca tụng Ngài, thân lạy Chúa, hết thảy chư dân hãy ca tụng Ngài. Xin Thiên Chúa chúc phúc lành cho chúng con, và cho khắp cùng bờ cõi trái đất kính sợ Ngài.

Ðáp: Chư dân, hãy ca tụng Ngài, thân lạy Chúa, hết thảy chư dân hãy ca tụng Ngài.

Alleluia:

Alleluia, alleluia! – Chúa Kitô đã sống lại và chiếu soi chúng ta, là những kẻ Người đã cứu chuộc bằng máu của Người. – Alleluia.

Phúc Âm: Ga 12, 44-50

“Ta là sự sáng đã đến thế gian”.

Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Gioan.

Khi ấy, Chúa Giêsu lớn tiếng nói rằng: “Ai tin vào Ta thì không phải là tin vào Ta, nhưng là tin vào Ðấng đã sai Ta. Và ai thấy Ta là thấy Ðấng đã sai Ta. Ta là sự sáng đã đến thế gian, để bất cứ ai tin Ta, người ấy sẽ không ở trong sự tối tăm. Nếu ai nghe lời Ta mà không tuân giữ, thì không phải chính Ta xét xử người ấy, vì Ta đã đến không phải để xét xử thế gian, nhưng là để cứu độ thế gian. Ai khinh dể Ta, và không chấp nhận lời Ta, thì đã có người xét xử: lời Ta đã nói sẽ xét xử người ấy trong ngày sau hết. Bởi vì Ta đã không tự mình nói ra, nhưng Cha là Ðấng sai Ta, chính Người đã ra lệnh cho Ta phải nói gì và phải công bố gì. Và Ta biết rằng lệnh của Người là sự sống đời đời. Những điều Ta nói, thì Ta nói theo như Cha đã dạy”.

Ðó là lời Chúa.

Suy niệm:

Tự do là điều con người trân trọng.

Bao người dám chết để đổi lấy một chút tự do.

Các bạn trẻ thèm được tự do, để được là mình.

Người ta vẫn hiểu người có tự do là người muốn làm gì thì làm,

muốn nói gì thì nói, không bị bất cứ ràng buộc nào.

Nếu thế thì Đức Giêsu có tự do không?

Đức Giêsu có tự do không, khi trong bài Tin Mừng Ngài khẳng định:

“Không phải tôi tự mình nói ra, nhưng là chính Chúa Cha, Đấng đã sai tôi,

truyền lệnh cho tôi phải nói gì, phải tuyên bố gì” (c. 49)?

“Những gì tôi nói, thì tôi nói đúng như Chúa Cha đã nói với tôi” (c.50).

Ngài có tự do không, khi Ngài cũng chẳng tự mình làm bất cứ điều gì?

“Đấng đã sai tôi vẫn ở với tôi, Người không để tôi cô độc,

vì tôi luôn làm những điều đẹp ý Người” (Ga 8, 29).

Bao nhiêu lần trong Tin Mừng Gioan, Đức Giêsu quả quyết

Ngài không tự mình nói gì, cũng không tự mình làm gì.

Ngài chỉ sống theo lệnh truyền của Cha (Ga 15, 10).

Lệnh truyền này không áp đặt Ngài từ bên ngoài,

nhưng chi phối sâu xa từ bên trong

toàn bộ hướng đi và những chọn lựa cụ thể của cuộc sống trần thế.

Đức Giêsu đã tự do đón lấy ý Cha, lệnh truyền của Cha.

Chính khi hoàn toàn để Cha chi phối, mà Ngài được tự do thật sự.

Chính khi đó Đức Giêsu trở thành sự hiện diện trong suốt của Cha.

“Ai thấy tôi là thấy Chúa Cha, Đấng đã sai tôi” (Ga 12, 45; 14, 9).

Lời của Ngài là lời của Cha, việc Ngài làm là việc của Cha.

Chúng ta có thể gặp được Thiên Chúa một cách nguyên tuyền nơi Đức Giêsu,

Đấng đã dâng hiến tất cả tự do để sống hoàn toàn tùy thuộc.

Chính khi hoàn toàn tùy thuộc mà Ngài được hoàn toàn tự do.

Người được sai là một với người sai mình.

“Tôi và Chúa Cha là một” (Ga 10, 30).

Hãy đến với Giêsu Ánh Sáng và ra khỏi những bóng tối (c.46).

Hãy nghe, đón nhận và tuân giữ lời của Giêsu (cc. 47-48).

Chỉ khi ở lại trong lời của Giêsu chúng ta mới gặp được sự thật

và sự thật sẽ cho chúng ta được tự do (Ga 8, 31-32).

Cầu nguyện:

Lạy Chúa,

xin nhận lấy trọn cả tự do, trí nhớ, trí hiểu,

và trọn cả ý muốn của con,

cùng hết thảy những gì con có,

và những gì thuộc về con.


Mọi sự ấy, Chúa đã ban cho con,

lạy Chúa, nay con xin dâng lại cho Chúa.


Tất cả là của Chúa,

xin Chúa sử dụng hoàn toàn theo ý Chúa.


Chỉ xin ban cho con lòng mến Chúa và ân sủng.

Được như thế, con hoàn toàn mãn nguyện. Amen.

(Kinh dâng hiến của thánh I-Nhã)

Lm. Antôn Nguyễn Cao Siêu, S.J