Thầy là đường (07.5.2023 – Chúa Nhật 5 Phục Sinh năm A)

Phúc Âm: Ga 14, 1-12

Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Gioan.

Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng các môn đệ rằng: “Lòng các con đừng xao xuyến. Hãy tin vào Thiên Chúa và tin vào Thầy. Trong nhà Cha Thầy có nhiều chỗ ở, nếu không, Thầy đã nói với các con rồi; Thầy đi để dọn chỗ cho các con. Và khi Thầy đã ra đi và dọn chỗ cho các con rồi, Thầy sẽ trở lại đem các con đi với Thầy, để Thầy ở đâu thì các con cũng ở đó. Thầy đi đâu, các con đã biết đường rồi”. Ông Tôma thưa Người rằng: “Lạy Thầy, chúng con không biết Thầy đi đâu, làm sao chúng con biết đường đi?” Chúa Giêsu đáp: “Thầy là đường, là sự thật và là sự sống. Không ai đến được với Cha mà không qua Thầy. Nếu các con biết Thầy, thì cũng biết Cha Thầy. Ngay từ bây giờ các con biết và đã xem thấy Người”. Philipphê thưa: “Lạy Thầy, xin tỏ cho chúng con xem thấy Cha, và như thế là đủ cho chúng con”. Chúa Giêsu nói cùng ông rằng: “Thầy ở với các con bấy lâu rồi, thế mà con chưa biết Thầy ư, Philipphê? Ai thấy Thầy là xem thấy Cha, sao con lại nói “Xin tỏ cho chúng con xem thấy Cha”? Con không tin rằng Thầy ở trong Cha và Cha ở trong Thầy ư? Những điều Thầy nói với các con, không phải tự mình mà nói, nhưng chính Cha ở trong Thầy, Ngài làm mọi việc. Các con hãy tin rằng Thầy ở trong Cha, và Cha ở trong Thầy. Ít ra các con hãy tin vì các việc Thầy đã làm. Thật, Thầy bảo thật các con: Ai tin vào Thầy, người ấy sẽ làm những việc Thầy đã làm. Người ấy còn làm được những việc lớn lao hơn, vì Thầy về với Cha”.

Ðó là lời Chúa.

Suy niệm:

Trong Mùa Phục sinh, Hội Thánh lại cho đọc Diễn từ chia tay
của Đức Giêsu với các môn đệ.
Chia tay dĩ nhiên là buồn, nhất là chia tay để đi chịu chết.
“Tim anh em đừng xao xuyến,” Đức Giêsu dặn dò các ông.
Ngài kêu gọi các ông đừng mất niềm tin:
“Hãy tin vào Thiên Chúa, và hãy tin vào Thầy” (Ga 14,1).
Chỉ tin mới làm người ta hết xao xuyến. 

Cái chết sắp đến của Thầy không phải là một sụp đổ,
nhưng là một chuyến đi, một cuộc trở về.
Cách đây hơn ba mươi năm,
Thầy được sai từ thế giới của Cha mà vào trong trần gian.
Thầy đã hoàn tất mọi việc Cha giao (x. Ga 19,30).
Bây giờ Thầy lại trở về với vinh quang của Cha (x. Ga 13,1).
Đức Giêsu dùng nhiều hình ảnh để nói về thế giới của Cha.
Ngài gọi thiên quốc là “nhà của Cha,” nhà có nhiều “chỗ ở.”
Qua cái chết, Ngài đi về nhà Cha để dọn “chỗ” cho các ông.
Con Thiên Chúa đã đi một vòng và trở lại gốc của mình.
Nhưng Ngài còn đi thêm một vòng nữa khi Ngài nói:
“Thầy sẽ lại đến và đem anh em đi với Thầy,
để Thầy ở đâu, anh em cũng ở đó” (Ga 14,3).
Mối thân tình Thầy dành cho trò lớn biết bao!
Thầy đi dọn chỗ, rồi Thầy trở lại để đưa trò về nhà Cha,
nơi đây Thầy-trò được gần nhau mãi mãi (Ga 17,24; 12,26). 

Vì Đức Giêsu từ Cha mà đến với thế gian, và trở về với Cha,
nên chẳng ai biết rành con đường đến với Cha bằng Ngài.
Nhưng Đức Giêsu không chỉ là người dẫn đường,
Ngài còn nhận mình chính là Con Đường viết hoa.
Ai muốn đến với Cha phải đi qua Con Đường này:
“Không ai đến được với Cha mà không qua Thầy” (Ga 14,6).
Có một Con Đường mang tên Giêsu,
Con Đường duy nhất dẫn đến Chúa Cha, đến với ơn cứu độ.
Nhưng Con Đường này lại là Con Đường rộng mở.
Con Đường viết hoa này lại kết nối với bao con đường khác.
Nhiều người đi qua những con đường khác
để vào Con Đường Giêsu, dù họ có ý thức hay không.
Đức Giêsu đã nói: “Thầy là Sự Thật và là Sự Sống” (Ga 14,6).
Trong thế giới hôm nay, có biết bao người
dám nói sự thật, dám làm chứng cho sự thật,
dám hy sinh đời mình vì sự thật, dù họ chưa biết Chúa.
Trong thế giới hôm nay, có biết bao người
dám bảo vệ sự sống, dám chết để người khác được sống,
dù họ chưa một lần gọi tên Chúa Giêsu trên môi.
Cả những ai nỗ lực sống trung tín theo tiếng lương tâm,
dù họ chưa gia nhập Hội Thánh mà không do lỗi của họ,
Chúa vẫn tìm được cách kết nối với họ
bằng muôn vạn nẻo đường không ngờ,
để cứu độ họ bằng cách thức chỉ một mình Chúa biết.
Cơn Đường Giêsu là độc nhất vô nhị, nhưng không khép kín.
Chúng ta có bổn phận giới thiệu Con Đường tuyệt hảo này. 

Ước vọng của con người sống ở đời là thấy Thiên Chúa.
Thiên Chúa siêu việt nên người ta nghĩ Ngài ở nơi cao xa.
Người trần mắt thịt không sao tiếp xúc gần gũi được.
Bởi đó Philípphê mới xin Thầy Giêsu cho mình thấy Chúa Cha.
Ông có ngờ đâu Chúa Cha ở ngay bên cạnh ông:
“Ai thấy Thầy là thấy Chúa Cha: (Ga 14,9). 
Thầy Giêsu từ Cha mà đến, luôn ở trong cung lòng Cha.
Thầy không chỉ ở với Chúa Cha mà còn ở trong Chúa Cha. 
“Thầy ở trong Cha và Cha ở trong Thầy” (Ga 14,10.11). 
Cha và Con ở trong nhau, đến nỗi cả hai nên một (Ga 10,30).
Philípphê đã ở kề bên Thiên Chúa Cha mà không hay. 

Thầy Giêsu nói nhiều lần với các môn đệ đang xao xuyến:
“Hãy tin vào Thầy,” (Ga 14,1.10-12).
Hãy mạnh dạn “nhân danh Thầy” mà xin (Ga 14,13-14).
Chúng ta tin mình sẽ làm được những việc lớn lao
cho thế giới hôm nay, nhờ gắn bó với Chúa Giêsu. 

Lời nguyện 

Lạy Chúa Giêsu,
Chúa nhận mình là Tấm Bánh,
vì Chúa muốn nuôi tâm linh chúng con.
Chúa nhận mình là Cây Nho,
vì Chúa muốn trao cho chúng con dòng nhựa sống.
Chúa nhận mình là Mục tử nhân lành,
vì Chúa muốn dẫn chúng con đến đồng cỏ.
Chúa nhận mình là Cửa,
vì Chúa mở cho chúng con sự phong phú của Nước Trời.
Chúa nhận mình là Con Đường,
vì Chúa là Đấng duy nhất dẫn chúng con đến với Chúa Cha.
Chúa nhận mình là Ánh sáng,
vì Chúa có khả năng khuất phục bóng tối trong thế gian này.
Chúa nhận mình là Sự Thật,
vì Chúa vén mở cho chúng con khuôn mặt của Thiên Chúa.
Chúa nhận mình là Sự Sống và là Sự Sống Lại,
vì Chúa không để cho chúng con bị cái chết chôn vùi. 

Lạy Chúa Giêsu,
tạ ơn Chúa vì mọi điều Chúa định nghĩa về mình
đều hướng đến hạnh phúc cho chúng con,
và đều cho chúng con sự sống thâm sâu của Chúa.
Xin cho chúng con chấp nhận Chúa là Anpha và Ômêga,
là Khởi Nguyên và là Tận Cùng
của cuộc đời mỗi người chúng con. Amen.

Antôn Nguyễn Cao Siêu, SJ
Năm 2023

Hãy bình luận đầu tiên

Để lại một phản hồi