Lời Chúa (Mt 4, 18-22): Hãy đi theo tôi (30.11.2022 – Thứ Tư Tuần 1 MV – Thánh Anrê tông đồ)

Lời Chúa: Mt 4, 18-22

Khi ấy, Đức Giêsu đang đi dọc theo biển hồ Galilê, thì thấy hai anh em kia, là Simon, cũng gọi là Phêrô, và người anh là ông Anrê, đang quăng chài xuống biển, vì các ông làm nghề đánh cá. Người bảo các ông: “Các anh hãy theo tôi, tôi sẽ làm cho các anh thành những kẻ lưới người như lưới cá.” lập tức hai ông bỏ chài lưới mà đi theo Người. Ði một quảng nữa, Người thấy hai anh em khác con ông Dêbêđê, là ông Giacôbê và người em là ông Gioan. Hai ông này đang cùng với cha là ông Dêbêđê vá lưới ở trong thuyền. Người gọi các ông. Lập tức, các ông bỏ thuyền, bỏ cha lại mà theo Người.

Suy niệm:                                              

Như một sự tình cờ, lúc đang đi dọc theo bờ hồ Galilê,

Đức Giêsu thấy bóng dáng các anh đánh cá quen thuộc.

Hẳn họ đã có lần nghe Ngài giảng và thấy Ngài chữa lành bệnh nhân.

Đức Giêsu yên lặng nhìn các anh làm việc.

Họ đang quăng lưới bắt cá hay ngồi trong khoang vá lưới với cha.

Cảnh tượng rất đời thường và ấm áp.

Đẹp biết mấy chuyện con người làm việc chung với nhau.

Sau này họ sẽ biết cách làm việc với nhau trên con thuyền Giáo Hội.

Chúa Giêsu hôm nay cũng thấy tôi.

Tôi thế nào, Ngài thấy tôi thế ấy.

Cái nhìn của Ngài không làm tôi bị tê liệt, nhưng cho tôi tự do.

Ngài chấp nhận trọn vẹn con người tôi, cả tội lỗi và yếu đuối.

Chẳng cần son phấn, tôi thu hút Ngài bằng cái mộc mạc của tôi.

Ngài gặp tôi hôm nay lúc tôi đang mải mê làm một việc gì đó.

Ngài gặp tôi giữa cái vất vả kiếm sống của đời thường.

Hạnh phúc cho người nào được thấy Thiên Chúa (Mt 5, 8),

và cũng thật hạnh phúc cho người nào được Thiên Chúa thấy.

“Các anh hãy theo tôi”: đây là một lời mời dành cho mọi Kitô hữu.

Ơn gọi Kitô hữu khởi đi từ tiếng gọi của Thầy Giêsu.

Người Do Thái thường tầm sư học đạo,

còn ở đây, chính Thầy Giêsu đi chọn môn đệ cho mình (Ga 15, 16).

Ngài mời ta đi theo chính con người của Ngài,

chứ không phải theo một lý tưởng cao đẹp hay một dự án hấp dẫn.

“Tôi sẽ làm cho các anh trở thành những kẻ lưới con người.”

Một cuộc đổi đời thực sự, từ lưới cá đến lưới con người.

Con người của mọi dân tộc là mối bận tâm của Thiên Chúa.

Theo Chúa Giêsu là chia sẻ nỗi thao thức của Ngài về nhân loại,

và đồng lao cộng khổ với Ngài trong sứ mạng cứu độ thế giới.

Simon và Anrê đã bỏ chài lưới, Giacôbê và Gioan bỏ thuyền và cha.

Sự từ bỏ nào cũng gây ít nhiều xót xa đau đớn.

Biển cả, sóng nước, thuyền bè, lưới cá, người cha, người vợ:

biết bao giá trị phải bỏ lại, những người tôi đã và vẫn còn yêu mến.

Từ bỏ chỉ khả thi nếu tôi gặp một giá trị cao hơn, một tình yêu lớn hơn.

Chúa không đòi mọi người phải sống đời tu, nhưng đòi phải từ bỏ mình.

Từ bỏ đơn giản là đặt Thiên Chúa lên trên mọi thụ tạo khác,

là chọn Giêsu trong giây phút hiện tại, là đón lấy cái bấp bênh.

Bốn anh ngư phủ đã lên bờ để đi theo một ông thợ mộc bỏ nghề.

Đời họ đã sang một trang mới.

Hôm nay Chúa vẫn đi ngang qua đời tôi như một sự tình cờ.

Ngài vẫn thấy, vẫn gọi, để tôi bỏ và đi theo.

Không thấy và gọi, thì cũng chẳng ai từ bỏ và đi theo.

Tiến trình này được lặp lại nhiều lần, làm nên hành trình Kitô hữu.

Hôm nay tôi mong theo Chúa hơn hôm qua, và ngày mai hơn hôm nay.

Cầu nguyện:

Lạy Chúa Giêsu thương mến,

xin ban cho chúng con

tỏa lan hương thơm của Chúa

đến mọi nơi chúng con đi.

Xin Chúa hãy tràn ngập tâm hồn chúng con

bằng Thần Khí và sức sống của Chúa.

Xin Chúa hãy xâm chiếm toàn thân chúng con

để chúng con chiếu tỏa sức sống Chúa.

Xin Chúa hãy chiếu sáng qua chúng con,

để những người chúng con tiếp xúc

cảm nhận được Chúa đang hiện diện nơi chúng con.

Xin cho chúng con biết rao giảng về Chúa,

không phải bằng lời nói suông,

nhưng bằng cuộc sống chứng tá,

và bằng trái tim tràn đầy tình yêu của Chúa.

 

(Chân phước Têrêxa Calcutta)

Hãy bình luận đầu tiên

Để lại một phản hồi