Lc 16, 19–31
“Con đã được sự lành,
còn Ladarô gặp toàn sự khốn khổ”
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo thánh Luca:
Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng những người biệt phái rằng: “Có một nhà phú hộ kia mặc toàn gấm vóc, lụa là, ngày ngày yến tiệc linh đình. Lại có một người hành khất tên là Ladarô, nằm bên cổng nhà ông đó, mình đầy ghẻ chốc, ước được những mụn bánh từ bàn ăn rớt xuống để ăn cho đỡ đói, nhưng không ai thèm cho. Những con chó đến liếm ghẻ chốc của người ấy. Nhưng xảy ra là người hành khất đó chết và được các thiên thần đem lên nơi lòng Abraham. Còn nhà phú hộ kia cũng chết và được đem chôn. Trong hoả ngục, phải chịu cực hình, nhà phú hộ ngước mắt lên thì thấy đằng xa có Abraham và Ladarô trong lòng Ngài, liền cất tiếng kêu la rằng:
“Lạy Cha Abraham, xin thương xót tôi và sai Ladarô nhúng đầu ngón tay vào nước để làm mát lưỡi tôi, vì tôi phải quằn quại trong ngọn lửa này. Abraham nói lại: “Hỡi con, suốt đời con, con được toàn sự lành, còn Ladarô gặp toàn sự khốn khổ. Vậy bây giờ Ladarô được an ủi ở chốn này, còn con thì chịu khốn khổ. Vả chăng, giữa các ngươi và chúng tôi đây đã có sẵn một vực thẳm, khiến những kẻ muốn tự đây qua đó, không thể qua được, cũng như không thể từ đó qua đây được”.
Người đó lại nói: “Đã vậy, tôi nài xin cha sai Ladarô đến nhà cha tôi, vì tôi còn năm người anh em nữa, để ông bảo họ, kẻo họ cũng phải sa vào chốn cực hình này”. Abraham đáp rằng: “Chúng đã có Môsê và các tiên tri, chúng hãy nghe các Ngài”. Người đó thưa: “Không đâu, lạy Cha Abraham! Nhưng nếu có ai trong kẻ chết về với họ, thì ắt họ sẽ hối cải”. Nhưng Abraham bảo người ấy: “Nếu chúng không chịu nghe Môsê và các tiên tri, thì cho dù kẻ chết sống lại đi nữa, chúng cũng chẳng chịu nghe đâu”.
Sứ điệp: Tiêu chuẩn để được vào Quê Trời không phải ở chỗ giàu hay nghèo, nhưng hệ tại việc sống bác ái với anh chị em.
- Ghi nhớ: “Môsê và các ngôn sứ mà họ còn chẳng chịu nghe, thì người chết có sống lại, họ cũng chẳng chịu tin” ( Lc 16,31)
- Suy niệm: Bài Tin Mừng hôm nay cho chúng ta thấy hai khuôn mặt của hai giai cấp: một ông nhà giàu dư ăn dư mặc, còn một anh nhà nghèo rớt mồng tơi, bệnh tật đói lả đến nỗi không còn sức lực đuổi những con chó quấy rầy anh. Nhưng cái chết là số phận chung cho mọi người. Anh nhà nghèo chết trong đói lả và bệnh tật, người nhà giàu kia cũng chết. Số phận sau khi chết lại khác nhau. Khác ở chỗ không phải vì giàu mà ông nhà giàu nầy bị phạt, nhưng vì ông đã khép cửa, khép lòng, ung dung hưởng thụ những gì mình đang có, chẳng để ý đến ai, anh nhà nghèo ở sát vách ông biết rất rõ biết cả tên…vậy mà ông vẫn cứ trơ ra như không có chuyện gì. Anh nhà nghèo không phải vì nghèo mà anh được thưởng, được ngồi trong lòng Abraham, nhưng anh đã biết chấp nhận số phận hẩm hiu của mình mà cậy trông vào sự quan phòng trợ giúp của Chúa. Cuộc sống ngày hôm nay giàu nghèo lại càng có những ranh giới, có những hố sâu khó khỏa lấp. Là người kitô hữu, chúng ta cũng thuộc là hạng người giàu có theo một khía cạnh nào đó: giàu tri thức, giàu đời sống thiêng liêng đạo đức, giàu tình thương, giàu lòng bác ái từ tâm…. Hãy mở tung những cánh cửa này để cho những sự giàu có của mình khỏa lấp những hố sâu ngăn cách, những kỳ thị… hãy ý thức rằng Chúa trao ban cho tôi một Ladarô đang chờ ngoài cửa. Chính khi chúng ta sống như vậy thì chúng ta trở nên người giàu có đích thực.
- Sống Lời Chúa: Hãy sống tinh thần “lá lành đùm lá rách”.
- Lời nguyện: Lạy Chúa, Chúa trao ban cho chúng con tất cả, giờ đây Chúa cũng mời chúng con trao ban cho anh em con như vậy. Amen
Cầu nguyện: Lạy Chúa, con tin Chúa là Cha yêu thương, Chúa chẳng loại bỏ ai ra khỏi nhà Cha. Nhà Cha luôn rộng mở đón nhận mọi thành phần, mọi giới. Nhưng quyết định số phận chung cuộc của đời con tuỳ thuộc tự do của con. Xin cho con biết đi trên đường yêu thương, yêu Chúa và thương mọi người, để con tới được bến bờ yêu thương là Quê Trời, nơi Chúa là tình yêu ngự trị. Xin đừng để con đi trên đường bất công hận thù, kẻo con phải đi tới bến bờ thù hận mà người ta thường gọi là hoả ngục.
Chúa cho con thấy ông La-da-rô được hưởng nơi lòng tổ phụ Áp-ra-ham, nơi vĩnh cửu, không phải vì ông nghèo cho bằng vì ông nghèo mà vẫn không oán hận ai, nghèo mà vẫn giữ được lòng ngay thẳng: chỉ xin chứ không gian tham.
Nhà phú hộ kia bị trầm luân không phải do giau có. Giàu có đâu phải là tội. Số phận đời đời của ông là kết quả của một đời ích kỷ. Sống trong nhung lụa dư thừa mà không nhìn thấy người anh em thiếu thốn quanh mình, đó là trọng tội của ông.
Lạy Chúa, nếu con gặp cảnh nghèo, xin cho con đừng vì nghèo mà gian tham, cáu kỉnh với mọi người. Xin giữ đôi tay con luôn trung thực, xin giữ môi miệng con đừng nói lời gian dối. Xin cho con luôn vui tươi dù giữa nghịch cảnh trong cuộc sống. Xin cho con luôn quảng đại cả khi con nghèo túng như bà goá thành Xarépta quảng đại với tiên tri Eelia trong Cựu Ước.
Và lạy Chúa, nếu con được đủ ăn đủ mặc, xin cho con đừng ích kỷ mà quên bao anh chị em đang khổ cực quanh con. Xin mở to mắt con, mở rộng tay con, mở toang lòng con, để con biết chia sẻ. Xin đừng để con vì giàu mà tự mãn xa cách, cao ngạo với mọi người. Xin cho con biết tạ ơn, khiêm tốn và quảng đại. Amen.
Để lại một phản hồi
Bạn phải đăng nhập để gửi bình luận.