Lời Chúa: Lc 14, 25-33
Một hôm, có rất đông người cùng đi đường với Ðức Giêsu. Người quay lại bảo họ: “Ai đến với tôi mà không dứt bỏ cha mẹ, vợ con, anh em, chị em, và cả mạng sống mình nữa, thì không thể làm môn đệ tôi được. Ai không vác thập giá mình mà đi theo tôi, thì không thể làm môn đệ tôi được. Quả thế, ai trong anh em muốn xây một cây tháp, mà trước tiên lại không ngồi xuống tính toán phí tổn, xem mình có đủ để hoàn thành không? Kẻo lỡ ra, đặt móng rồi mà không có khả năng làm xong, thì mọi người thấy vậy sẽ lên tiếng chê cười mà bảo: ‘Anh ta đã khởi công xây, mà chẳng có sức làm cho xong việc’. Hoặc có vua nào đi giao chiến với một vua khác, mà trước tiên lại không ngồi xuống bàn tính xem mình có thể đem một vạn quân ra, đương đầu với đối phương dẫn hai vạn quân tiến đánh mình chăng? Nếu không đủ sức, thì khi đối phương còn ở xa, ắt nhà vua đã phải sai sứ đi cầu hoà. Cũng vậy, ai trong anh em không từ bỏ hết những gì mình có, thì không thể làm môn đệ tôi được.”
Suy niệm:
Theo một bản thống kê đáng tin cậy, trong năm 2020,
mỗi ngày có 13 kitô hữu bị giết trên toàn thế giới,
mỗi ngày có 12 nhà thờ hay cơ sở Kitô giáo bị tấn công.
mỗi ngày có 12 kitô hữu bị bắt bớ hay bỏ tù.
Tất cả những cuộc bách hại đó chẳng làm các kitô hữu
nhụt chí hay chùn bước trong việc bước theo Chúa Giêsu.
Trái lại, họ biết rằng ai theo Chúa thì đều phải trả giá.
Cái giá phải trả lại là một dấu hiệu đáng tin
cho thấy họ thật là môn đệ Chúa Kitô.
Cách đây hai ngàn năm, Thầy Giêsu đã nói với đám đông
đang cùng đi với Ngài trên đường lên Giêrusalem.
Thầy nói về cái giá phải trả để trở thành môn đệ của Ngài.
Bài Tin Mừng hôm nay có một điệp khúc được nhắc ba lần:
“… thì không thể là môn đệ của Tôi được” (Lc 14,26.27.33).
Thầy Giêsu không ngại nói thẳng những điều kiện cần
để một người đang đi theo Ngài trên đường
có thể trở thành môn đệ (Lc 14,25).
Quả thật, ta có thể bị choáng khi đọc những điều kiện ấy.
Nơi điều kiện thứ nhất, Thầy Giêsu đòi phải đặt Ngài
lên trên mối dây gia đình thân thiết nhất,
như cha mẹ, vợ con, anh em, chị em (Lc 14,26).
Đặt Ngài lên trên có khi đòi hy sinh tình nghĩa với họ,
chấp nhận mâu thuẫn, đoạn tuyệt với người thân.
Làm môn đệ của Ngài có thể khiến danh giá
của gia đình bị tổn hại, tình vợ chồng bị đổ vỡ.
Nơi điều kiện thứ hai, Thầy Giêsu đòi phải đặt Ngài
lên trên mạng sống của chính mình,
phải vác thập giá của mình và đi sau Thầy (Lc 14,27).
Đế quốc Rôma bắt kẻ làm loạn phải vác thập giá,
và vác đến chỗ sắp bị hành hình.
Theo Chúa có thể bị coi là kẻ thù của đất nước.
Nơi điều kiện thứ ba, Thầy Giêsu đòi phải đặt Ngài
lên trên mọi của cải mình có, vật chất cũng như tinh thần.
Như thế để thành môn đệ Thầy Giêsu
người ta phải trở nên trắng tay, chẳng còn gì.
Hoàn toàn tự do trước sống-chết, giàu-nghèo,
trước nhục vinh, và mọi mối dây ràng buộc.
Ngày nay, để được chịu Phép Thánh Tẩy,
người dự tòng phải dành một thời gian để học giáo lý.
Chỉ ai có đức tin và hiểu lẽ đạo mới được rửa tội
để trở nên con Chúa và thành viên của Hội Thánh Công Giáo.
Nhưng trở thành kitô hữu trọn vẹn là một hành trình dài,
mà Phép Rửa chỉ là khởi đầu cho hành trình đó.
Một người sắp hay đã lãnh nhận bí tích Thánh Tẩy
có cảm thấy sợ, khi đọc đoạn Tin Mừng hôm nay không?
Chúa Giêsu đòi chúng ta cân nhắc trước khi quyết định.
Như người xây tháp cần tính phí tổn
để công trình khỏi bị ngưng lại nửa chừng.
Như vị vua tính toán lực lượng trước khi giao chiến
để khỏi bị bại trận chỉ vì không đủ quân.
Ngay cả người đã theo đạo cũng cần ngồi xuống,
xét xem mình có thật sự muốn hy sinh tất cả
để trở thành người môn đệ có thực chất không.
Thầy Giêsu đã sống những gì Thầy đòi hỏi nơi môn đệ.
Thầy đã rời bỏ gia đình để lên đường đi sứ vụ.
Thầy đã chấp nhận sống nghèo, hoàn toàn phó thác.
Thầy đã vác thập giá của mình và đi đến chỗ hy sinh.
Hôm nay, Chúa Giêsu vẫn cần những môn đệ
đúng theo gương mẫu của Ngài.
Lời nguyện:
Lạy Thiên Chúa của con,
con không hiểu làm sao có người thấy Chúa sống nghèo
mà lại có thể cố tình sống trong giàu có,
và không muốn nên giống Chúa trong mọi sự,
nhất là trong hèn mọn khiêm nhu.
Lạy Thiên Chúa,
con không dám nghi ngờ tình yêu của họ với Chúa,
nhưng con nghĩ có điều gì thiếu nơi tình yêu của họ.
Bởi lẽ con không thể tưởng tượng một tình yêu
mà không có lòng khao khát,
một khao khát mạnh mẽ muốn bắt chước,
muốn nên giống Người mình yêu,
và nhất là muốn chia sẻ
mọi nỗi khổ đau và gánh nặng của Người ấy.
Sống giàu sang, sống trong tiện nghi bên của cải,
trong khi Chúa đã sống khó nghèo, thiếu thốn,
vất vả dưới gánh nặng của lao động nhọc nhằn,
lạy Thiên Chúa, con không thể sống như thế được,
con không thể yêu như thế được… (Thánh Charles de Foucauld)
Antôn Nguyễn Cao Siêu, SJ
Để lại một phản hồi
Bạn phải đăng nhập để gửi bình luận.