Tác giả: Christine Ponsard
Chuyển ngữ: Phêrô Phạm Văn Trung
Từ: aleteia.org (1.1.2021)
WHĐ (4.1.2021) – Chúng ta hãy cầu xin Mẹ Thiên Chúa hướng dẫn chúng ta trong suốt 365 ngày sắp tới.
Di thaagoon|Shutterstock
Một tuần sau lễ Giáng sinh, Giáo hội long trọng kỷ niệm thiên chức làm mẹ của Đức Trinh nữ Maria. Tất nhiên, chúng ta đã tổ chức lễ Giáng sinh cho Mẹ rồi: chúng ta không thể tách Mẹ ra khỏi Con của Mẹ là Chúa Giêsu. Đây là lý do tại sao trong nhiều thế kỷ quá khứ, trong phụng vụ phương Tây, không có một ngày lễ đặc biệt nào kỷ niệm tình mẫu tử thiêng liêng của Đức Maria, ngoại trừ các truyền thống địa phương. Chính Đức Giáo Hoàng Piô XI đã cho phổ biến lễ trọng này cho Giáo hội hoàn vũ, để ghi dấu rõ hơn đặc ân phi thường của Đức Maria, Mẹ Thiên Chúa. Thật vậy, Mẹ có một vị trí rất đặc biệt trong lịch sử cứu độ: chính nhờ Mẹ và trong Mẹ, Con Thiên Chúa đã nhập thể để cứu độ tất cả chúng ta.
Một tuần sau lễ Giáng sinh cũng là ngày đầu tiên của năm mới, khi chúng ta muốn trao nhau những lời chúc hạnh phúc với những người xung quanh. Việc ngày này được thánh hiến cho Đức Maria, Mẹ Thiên Chúa, là một lời mời gọi chúng ta hãy giao phó những ước nguyện này cho Mẹ và cho tất cả những người mà chúng ta chào đón. Điều đó cũng mời gọi chúng ta giao phó bản thân cho Mẹ, là người hơn ai hết có thể giúp chúng ta tìm thấy hạnh phúc đích thực trong suốt 365 ngày đang mở ra trước mắt chúng ta.
Đức Trinh Nữ Maria hướng dẫn tất cả các bậc cha mẹ
Mẹ Maria là mẹ – mẹ của Chúa Giêsu và mẹ của chúng ta. Chúng ta hãy liên tục cầu xin sự giúp đỡ của Mẹ trong sứ mệnh làm cha mẹ của chúng ta. Mẹ Maria không chỉ là Mẹ của Thiên Chúa, Mẹ cũng là một người mẹ như bao người khác, mẹ của một cậu bé “bằng xương bằng thịt” thực sự cần được chăm sóc như mọi cậu bé khác trên Trái đất. Chúng ta không nên có, cũng như không nên truyền cho con cái chúng ta một cái nhìn xa vời về Thánh Gia.
Giống như tất cả các bà mẹ khác, Mẹ Maria chuẩn bị bữa ăn, giặt giũ và thay đồ cho con, dạy con đi lại và cất đồ đạc. Mẹ Maria cũng biết cảm giác kiệt sức khi kết thúc một ngày dài và mệt mỏi với những công việc của cuộc sống. Cuộc sống của Thánh Gia dường như không có gì đặc biệt: điều đặc biệt là tình yêu vô bờ bến mà Mẹ Maria, Thánh Giuse và Chúa Giêsu đã hoàn thành mọi sự… bắt đầu từ những việc nhỏ bé bình thường đầy rẫy suốt ngày của các ngài, cũng như những việc nhỏ bé bình thường đầy rẫy chuỗi ngày của chúng ta.
Mẹ Maria dạy chúng ta nói “xin vâng” với Chúa hàng ngày
Đức Maria, Mẹ Thiên Chúa, là thụ tạo đứng đầu trong mọi thụ tạo. Tuy nhiên, cuộc sống của Mẹ hoàn toàn kín đáo và khiêm tốn; Mẹ phục tùng luật pháp Do Thái như mọi phụ nữ khác (ví dụ, để được thanh tẩy). Mẹ không nổi bật. Trên những con đường của Nadarét, tại giếng nước, không có gì phân biệt Mẹ với những người phụ nữ khác, không ai có thể đoán được điều gì khác thường trong cuộc sống đời thường của Mẹ. Mẹ dạy chúng ta hãy chấp nhận chỗ đứng của mình, không khoe khoang về những tài năng mà Thiên Chúa đã ban cho chúng ta hoặc những tài năng mà Ngài đã ban cho con cái chúng ta. Mẹ dạy chúng ta rằng điều quan trọng duy nhất là khao khát Thiên Chúa, nói “xin vâng” với Thiên Chúa trong mọi việc và mọi nơi, mà không cần lo lắng hay tự tôn vinh mình. Nói lời “xin vâng” đôi khi có thể dẫn chúng ta đến những con đường phi thường.
Mẹ Maria biết rằng mọi thứ xảy đến với Mẹ đều từ Chúa. Đó là lý do tại sao Mẹ rất tươi vui tự tại. Chúng ta hãy nhớ lại câu hát “Đôi môi như hoa cười Mẹ Maria vui tươi.” (Lời Mẹ Nhắn Nhủ, Huyền Linh)[1], Mẹ Maria dạy chúng ta cách nhận biết những ân huệ của mình, vun trồng chúng sinh hoa kết trái, nhưng luôn luôn với một tấm lòng khiêm nhường: tấm lòng của một người biết rằng chỉ mình họ thì không là gì cả và mọi sự họ nhận được đều đến từ Thiên Chúa.
Bình an trong mọi hoàn cảnh
Mẹ Maria, Mẹ Thiên Chúa, cũng là con gái của Thiên Chúa, và Mẹ biết rằng trên hết, Mẹ được yêu thương. Mẹ hoàn toàn tin tưởng về tương lai, mặc dù đã nghe thấy lời tiên tri đáng sợ của Simêon trong Đền thờ Giêrusalem: “Này! Ngài có mệnh làm cớ cho nhiều người bổ nhào và chỗi dậy trong Ítraen, và làm dấu gợi lên chống đối, – và hồn bà, mũi gươm sẽ đâm thâu – ngõ hầu ý nghĩa của nhiều tâm hồn phải bày ra Kìa, đứa trẻ này định gây ra sự sụp đổ và trỗi dậy của nhiều người ở Ítraen” (Luca 2: 34-35).
Hãy tưởng tượng bạn nghe một lời tiên tri như vậy chưa đầy hai tháng sau khi sinh em bé của bạn. Nhưng Mẹ Maria không để mình bị lung lay. Không phải là Mẹ vô cảm, cũng không phải là Mẹ đã không còn khả năng làm mẹ của mình. Ngược lại, chỉ cần đọc trong Tin Mừng về việc tìm thấy Chúa Giêsu trong Đền thờ là hiểu: “Thấy Ngài ông bà thất kinh, và mẹ Ngài nói cùng Ngài: “Này con, tại sao con làm thế? Này cha con và mẹ phải đau khổ tìm con!” (Lc 2,48). Đức tin không phải là liều thuốc an thần và đức tin của Mẹ Maria hoàn toàn không ngăn cản Mẹ khỏi đau khổ như bao người mẹ khác… có lẽ Mẹ đau khổ nhiều hơn vì Mẹ yêu nhiều hơn. Nhưng Mẹ luôn đắm mình trong Thiên Chúa, nên không có gì có thể gây phiền hà sâu sắc cho Mẹ. Mọi thứ tiến triển nơi Mẹ trong sự bình an vui tươi và không thể phá hủy. Đó là sự bình an mà chúng ta có thể cầu xin, vào đầu năm mới này, cho gia đình mình và cho toàn thế giới.
[1] người dịch biên tập lại cho phù hợp với tín hữu Công Giáo Việt Nam.
Để lại một phản hồi
Bạn phải đăng nhập để gửi bình luận.