13.01.2020
Thứ Hai tuần 1 Thường Niên
Mc 1,14-20
Lời Chúa:
“Thời kỳ đã mãn, và Triều Đại Thiên Chúa đã đến gần. Anh em hãy sám hối và tin vào Tin Mừng.” (Mc 1,15)
Câu chuyện minh họa:
Grégoire đó là tên của một tù nhân khét tiếng, bị giam trong một nhà tù lớn nhất ở Âu Châu, tại Cretne, gần Paris, hồi cuối thập niên 50.
Năm lên 15 tuổi, Grégoire mồ côi cha mẹ. Trong cảnh côi cút ấy, cậu đã trở thành miếng mồi ngon của một cuộc sống bất lương. Quả đúng như thế. Sau một thời gian Grégoire đã trở thành một tay anh chị, cầm đầu một băng cướp cạn, làm tiền các hàng quán tại Paris. Grégoire còn kiêm thêm cả nghề “Ma cô” tung hoành dọc ngang, coi trời bằng vung. Vì thế Grégoire đã ra tù vào khám như cơm bữa.
Một hôm, thấy Grégoire nổi nóng cực độ, một người bạn tù đưa cho Grégoire mượn một cuốn sách có tựa đề là “Biện giải Kitô”. Chiều lòng bạn, Grégoire nhận cuốn sách, rồi tối hôm đó anh bỏ ra thử đọc vài trang. Đọc rồi, anh đâm ra say mê đến nỗi bỏ ăn bỏ ngủ.
Thế rồi sau đó, người ta thấy Grégoire xin được vào sống trong một phòng biệt lập. Và trong 3 tháng trời liên tiếp, anh tự phân tích lòng mình. Dịp lễ Phục Sinh năm đó xưng tội rước lễ.
Dịp lễ Truyền Tin năm 1957, Grégoire được trả tự do. Ra khỏi nhà tù, Grégoire tìm đế một tu viện và xin được gia nhập dòng. Tuy biết tông tích của Grégoire, nhưng Bề Trên Tu Viện cũng vẫn chấp nhận. Từ đó Grégoire đã lột bỏ hẳn con người du côn để trở thành một thầy dòng.
Suy niệm:
Theo Chúa bắt đầu bằng việc ăn năn sám hối, Grégoire đã lột bỏ hoàn toàn con người cũ và sống theo đòi hỏi của Tin mừng. Vì sám hối giúp con người nhận ra sự yếu đuối của bản thân, để hoán cải và đổi mới cuộc sống.
Hôm nay Chúa gọi các môn đệ theo Chúa, không đơn thuần theo Ngài để nghe Ngài giảng, nhưng theo Ngài để bắt chước cách sống, làm những gì Ngài làm, đi theo con đường Ngài đi, con đường của sự trao ban, bỏ mình và phục vụ tha nhân, đến nỗi hủy mình ra không.
Lời mời gọi của Chúa luôn vang vọng mãi, để mời gọi những ai có lòng yêu mến bước theo dấu chân Chúa, những bước chân tiến lên đỉnh đồi Canvê để diễn tả tình yêu cao cả. Lời mời gọi ấy có được bao nhiêu người đáp trả? Chúa chọn chúng ta không theo một tiêu chuẩn nào, không giỏi giang hay đạo đức, không tốt lành hay hơn thua… nhưng Chúa gọi cách nhưng không. Người chọn chúng ta để sống như một người bạn, cùng với Chúa loan báo Tin mừng.
Lạy Chúa, xin cho chúng con biết lắng nghe lời mời gọi của Chúa để trở thành môn đệ chân chính của Chúa, và đem niềm vui của Chúa cho những người chưa nhận biết Chúa.
14.01.2020
Thứ Ba tuần 1 Thường Niên
Mc 1,21b-28
Lời Chúa:
“Thiên hạ sửng sốt về lời giảng dạy của Người, vì Người giảng dạy như một Đấng có thẩm quyền, chứ không như các kinh sư.” (Mc 1,18)
Câu chuyện minh họa:
Trong sách De Laudibus Mariae của thánh Alphonsô có kể:
Bên nước Ý có một luật sư danh tiếng rất giàu có song rất tội lỗi, chỉ được một nết là: ngày nào cũng đọc một kinh dâng cho Đức Mẹ. Ông là bạn thân của cha Mathêô. Một lần ông khẩn khoản nài mời cha tới nhà xơi cơm. Khi cha tới thì ông ta khoe mình có một con khỉ rất hay: nó rửa bát, dọn bàn, mở cửa, phục vụ hầu như một chú bồi tốt.
Cha yêu cầu đưa nó ra coi thì nó trốn, kêu gọi thế nào nó cũng cứ rúc trong xó gầm giường nhà dưới. Sau cùng cha phải theo ông luật sư xuống đó để coi. Thấy nó trốn, lại coi điệu bộ khác thường nên cha nghi nó là quỷ hiện thân. Vì vậy cha lấy tên Chúa mà hỏi nó là loài gì và ở với luật sư có mục đích gì ? Nó đầu thú rằng nó là quỉ và chờ xem có ngày nào ông luật sư không đọc kinh Đức Mẹ thì nó giết ông. Song ông ta rất bền bỉ, không hề chịu bỏ kinh kia ngày nào.
Cha Mathêu lấy tên Chúa ra lệnh cho nó phải im đi khỏi và để dấu gì lại làm chứng nó là ma quỉ. Con tinh quỉ kia liền biến qua bức tường gần đó và để lại một lỗ hổng thật lớn. Thấy vậy ông luật sư ngây ngất vì hoảng sợ. Hồi tỉnh lại ông ta hết sức vui mừng và tận tình cảm tạ Mẹ lành. Từ đó ông luật sư tội lỗi trở nên siêu thoát, hết ham mê sự đời, lại siêng năng hãm mình diệt dục, nhất là càng ra sức tôn sùng Đức Mẹ cho tới chết.
Suy niệm:
Chúng ta thường nhằm lẫn khi nghĩ ma quỷ ở một nơi nào đó rất xa. Nhưng thực tế, ma quỷ có mặt ngay trong chính con người của mỗi người chúng ta khi tính ích kỷ, kiêu căng, tội lỗi, hay cái tôi của bản thân quá lớn… mà chúng ta không chiến thắng được nó, thì chính lúc đó ma quỷ đã thống trị chúng ta. Ma quỷ không đến một ngày một bữa, nên chúng ta cần chiến đấu mỗi ngày. Nhưng chúng ta không chiến đấu một mình, chúng ta cần có ơn Chúa và sự đồng hành của Chúa trong cuộc đời.
Xin Chúa cho mỗi người chúng con luôn tỉnh thức để nhận ra những mưu chước cám dỗ của ma quỷ để chúng con xa lánh và loại trừ.
15.01.2020
Thứ Tư tuần 1 Thường Niên
Mc 1,29-39
Lời Chúa:
“Người lại gần cầm lấy tay bà mà đỡ dậy; cơn sốt dứt ngay và bà phục vụ các ngài.” (Mc 1,31)
Câu chuyện minh họa:
Bác sĩ Tissot người Thuỵ Sĩ rất nổi tiếng. Ông theo đạo Tin Lành nhưng luôn tôn trọng nếp sống của người Công giáo. Một hôm ông tới chữa bệnh cho một bà ngoại quốc, bà đang sốt nặng và tỏ ra hoảng hốt cáu kỉnh. Là người Công giáo, bà đòi gặp một linh mục trước rồi mới chịu để bác sĩ chích thuốc chữa bệnh. Sau khi được giải tội và xức dầu, bác sĩ Tissot thấy bệnh nhân bình tĩnh dịu dàng khác thường. Sáng hôm sau, bác sĩ Tissot trở lại, thấy bà giảm sốt và bắt đầu bình phục, bác sĩ Tissot thường nói chân thành: “Nhiều bệnh nhân Công giáo đã lành bệnh nhờ Bí tích Xức Dầu.”
Suy niệm:
Qua đoạn Tin mừng hôm nay, Chúa Giêsu đã cử hành Bí tích Xức Dầu cho bà mẹ vợ ông Simon. Qua bí tích này, Ngài muốn chữa lành bệnh thể xác và tăng sức cho linh hồn. Bằng những cử chỉ thân tình: lại gần, cầm lấy tay, đỡ dậy, cho chúng ta thấy Người rất ân cần và trân trọng con người là những tạo vật Người đã dựng nên. Khi chúng ta tội lỗi, hay đau bệnh, Người cũng ân cần cúi xuống từng người một để nâng chúng ta lên; phần chúng ta hãy để cho Người nắm lấy bàn tay ta. Việc chữa lành của Người không phải nhằm chữa lành thân xác nhưng Người muốn củng cố lòng tin, đón nhận Đức Kitô và để được cứu thoát.
Lạy Chúa, xin giúp chúng con biết mở lòng ra để đón nhận ánh sáng Chúa, ánh sáng của sự sống và tình yêu, để Người phục hồi chúng con trong ân sủng của Người. Amen.
16.01.2020
Thứ Năm tuần 1 Thường Niên
Mc 1,40-45
Lời Chúa:
“Ngài chạnh lòng thương giơ tay đụng vào anh và bảo: “Tôi muốn, anh sạch đi.” (Mc 1,41)
Câu chuyện minh họa:
Người cha của một gia đình ở Idaho mới trở thành Kitô hữu. Ông nói về Chúa Kitô mỗi lần có dịp. Ngày kia, người láng giềng vô thần thử ông với một câu hỏi: “Thực sự anh có biết gì về Đức Kitô không?”. Người đạo mới trả lời: “Có, tôi biết”. Người vô thần hỏi: “Người sinh ra bao giờ?”. Người đạo mới không biết chắc. Tới câu hỏi khác: “Người chết lúc Người bao nhiêu tuổi?”. Một lần nữa, người đạo mới của Đức Kitô không trả lời được. Quả thực câu trả lời của ông quá yếu không xác thực đối với các câu hỏi của người lối xóm. Cuối cùng người vô thần la lên “Coi, anh chẳng biết gì về Đức Kitô, phải không?”. Người đạo mới trả lời quả quyết: “Tôi biết ít lắm. Nhưng tôi biết điều này: hai năm trước đây, tôi nằm đường, nằm chợ, tôi say sưa, tôi mắc nợ ngập đầu. Hai năm trước đây vợ tôi ít khi mỉm cười. Thấy bóng tôi các con tôi sợ hãi. Nhưng ngày nay, tôi là một người đàn ông tiết độ. Tôi sạch nợ và còn đủ tiền để mua một căn nhà mới. Ngày nay, vợ tôi thường tươi cười, các con tôi chạy lại đón chào tôi. Chúa Kitô đã làm cho tôi tất cả những điều ấy. Đó là điều tôi biết”.
Suy niệm:
Người đạo mới này đã nhận ra Chúa bằng việc cảm nhận tình thương của Chúa trong cuộc đời anh. Cũng giống như người bị phong cùi trong Bài Tin mừng hôm nay, anh ta không biết nhiều về Chúa Giêsu nhưng anh chỉ biết Chúa đã chữa lành anh. Vì thế, anh ra đi và loan truyền về Người.
Trong cuộc sống, có biết bao lần Chúa Giêsu đã chữa lành chúng ta, nhưng chúng ta có nhận ra hay không? Có biết bao lần Người đã thay đổi cuộc đời chúng ta, chúng ta có cảm nhận được không? Trong Bí tích Thánh Thể, chúng ta có cảm nhận Chúa ở rất gần chúng ta không?
Lạy Chúa, xin cho chúng con nhận ra sự hiện diện của Chúa qua từng biến cố của cuộc đời con, nhất là những lần Ngài đã chạm vào con, chữa lành con để con sống tốt và yêu mến Chúa nhiều hơn.
17.01.2020
Thứ Sáu tuần 1 Thường Niên
Thánh Antôn, viện phụ
Mc 2,1-12
Lời Chúa:
“Này con, con đã được tha tội rồi.” (Mc 2,5)
Câu chuyện minh họa:
Ngày kia thánh Phanxicô Salêsiô cho một người xưng tội. Người này xưng rất thành thật, khiêm nhượng và hết lòng ăn năn. Thánh nhân cảm động lắm. Sau khi xưng tội xong, người ấy hỏi:
– Bây giờ cha biết tất cả những sự xấu xa của con rồi. Cha nghĩ thế nào về con?
– Bây giờ cha nhìn con như một đấng thánh.
– Chắc cha phải nói ngược lại mới được.
– Không. Cha nói theo lương tâm của cha. Con bây giờ hoàn toàn khác trước rồi.
– Nhưng tội lỗi con đã phạm thì luôn luôn ở với con mà.
– Không phải thế đâu con ạ. Khi bà Mađalêna đã ăn năn trở lại, Chúa xem bà như một đấng thánh. Chỉ có bọn Pharisêu giả hình cứ coi bà là kẻ tội lỗi.
– Nhưng đối với cha, con muốn biết cha nghĩ thế nào về quá khứ của con?
– Cha không nghĩ thế nào cả. Điều gì không có trước mặt Chúa thì cha không nghĩ đến. Cha chỉ biết ngợi khen Chúa và vui mừng vì con đã trở lại với Chúa. Cha muốn cùng các thánh trên trời vui mừng với con.
Nói xong, thánh nhân khóc. Người kia bỡ ngỡ hỏi:
– Cha khóc à? Chắc cha khóc vì thấy con phạm nhiều tội quá?
– Cha khóc vì thấy con đã sống lại với Chúa.
Thánh nhân biết rõ phép Giải tội không phải là che giấu tội ta đã phạm, nhưng là rửa sạch hết mọi tội ta đã khiêm nhường xưng ra.
Suy niệm:
Người bại liệt trong tin mừng hôm nay, khi được khỏi bệnh, anh ta vừa đi vừa tôn vinh Thiên Chúa. Ai trong chúng ta khi tâm hồn ngổn ngang vì tội lỗi đè bẹp, xa cách Thiên Chúa nhưng khi được giải phóng, chúng ta sẽ như thế nào? Còn những tâm hồn nguội lạnh, xa lìa Thiên Chúa mà không ăn năn sám hối quay về với Thiên Chúa, không muốn được chữa lành, đó là hình ảnh của những tâm hồn bại liệt.
Lạy Chúa, xin cho chúng con biết loại khỏi tâm hồn những căn bệnh bại liệt, và những thói quen xấu, nhờ siêng năng kết hiệp và chạy đến với Chúa, để Người chữa lành và thêm sức cho chúng con.
18.01.2020
Thứ Bảy tuần 1 Thường Niên
Mc 2,13-17
Lời Chúa:
Người bảo ông: “Anh hãy theo tôi!” Ông đứng dậy đi theo Người.” (Mc 2,14)
Câu chuyện minh họa:
Một câu chuyện tưởng tượng như sau:
Sau khi hoàn tất sứ mạng trần gian, Chúa Giêsu trở về trời và được thiên thần Gabriel ra tiếp đón. Gặp Chúa, thiên thần lên tiếng hỏi ngay: Lạy Chúa, xin Chúa cho biết công trình của Chúa sẽ được tiếp tục như thế nào ở dưới thế? Chúa Giêsu đáp: Ta đã chọn 12 tông đồ và Ta đã trao phó cho họ sứ mạng rao giảng Tin Mừng cho đến tận cùng bờ cõi trái đất. Nghe Chúa trả lời như thế, thiên thần Gabriel hình như chưa hoàn toàn thoả mãn nên hỏi tiếp: Nếu chẳng may họ thất bại thì Chúa có dự tính chương trình nào khác nữa không? Chúa Giêsu mỉm cười: Ta không dự tính một chương trình nào khác, Ta tin tưởng ở họ.
Suy niệm:
Ơn gọi của Lêvi không giống như những tông đồ khác, ông là người tội lỗi công khai, làm nghề thu thuế cho đế quốc Rôma. Đối với những người làm nghề này, bị coi là ô uế. Nhưng đối với cái nhìn của Chúa Giêsu thì khác, Ngài đến để kêu gọi người tội lỗi, vì người tội lỗi cần được hoán cải để nhận được ơn cứu độ. Ngài không nhìn con người theo vẻ bề ngoài nhưng Ngài thấu hiểu tâm hồn của con người. Chúng ta cần sống kinh nghiệm tình thương của Chúa, để chúng ta khám phá tình thương của Chúa dành cho con người nhất là những người tội lỗi. Việc Thiên Chúa yêu thương người tội lỗi không phải Người chấp nhận, hay dung thứ tội lỗi nhưng là cơ hội để họ nhận ra tình thương Chúa và hoán cải; qua đó, Ngài cũng giải thoát con người khỏi ách nô lệ của tội lỗi.
Xin Chúa cho chúng con biết lắng nghe tiếng Chúa, nhất là khi chúng con phạm tội, để mau mắn chỗi dậy và mạnh dạn bước theo Chúa trên mọi nẻo đường.
Têrêsa Mai An
Gp. Mỹ Tho
Để lại một phản hồi
Bạn phải đăng nhập để gửi bình luận.